Trong một căn phòng gỗ cổ xưa, có một thiếu niên đang ngồi xếp bằng, bỗng dưng linh khí xung quanh hỗn loạn, lấy thiếu niên làm trung tâm linh khí xoay tròn bắt đầu chui vào khắp kinh mạnh, đi vòng trong cơ thể sau đó tụ lại ở đan điền. "Oanh" một tiếng.
Linh khí trở lại như thường, thiếu niên mở mắt, trong mắt không kìm nén được sự vui vẻ:
"Thành công!!!"
Chu Lộc đứng dậy co dãn gân cốt, y đã tu luyện suốt 12 ngày rồi, cuối cùng cũng đột phá được Luyện Khí kỳ tiến vào cảnh giới Trúc Cơ. Chu Lộc bây giờ có thể cảm nhận được rõ ràng hơn hai dòng sức mạnh đang chảy trong cơ thể của mình, một loại là là dị năng tinh thần của y, loại còn lại thì lúc trước y không biết là gì,nhưng dường như bây giờ y đã có thể phóng ra ngoài.
Đi ra khỏi động phủ, Chu Lộc đứng ở một bãi đất trống, nhắm mắt lại cảm nhận dòng năng lượng bí ẩn chưa được khai thác, dẫn đường cho dòng năng lượng tụ lại ở lòng bàn tay, ngay lập tức trên tay y xuất hiện một khối băng lớn, Chu Lộc lập tức vung tay, 3 đạo băng nhọn hoắt cắm phập xuống đất.
Chu Lộc kinh hỷ, băng này được tạo ra từ linh khí, như vậy chứng tỏ y chính biến dị Băng linh căn, xác định được linh căn của mình rồi, nên bây giờ y đã có thể lựa chọn được pháp thuật để học.
Chu Lộc ngay lập tức chạy vào căn phòng số 1 trong động phủ, suy nghĩ trong đầu "Pháp thuật Băng linh căn" tiếp đó khoảng 4 cái ngọc giản xuất hiện trước mặt y, y quyết lựa chọn 1 cái pháp thuật sơ giai để học trước, nó có tên là 《BĂNG CHÙY》, còn 1 cái trung giai và 2 cái cao giai kia thì để để khi nào mạnh hơn y sẽ học.
Để ngọc giản lên đầu bắt đầu tiếp thụ thông tin, một lúc sau Chu Lộc đã hấp thu xong, y cũng không vội đi tập luyện, y đứng dậy đi tìm thêm vài cái kỹ pháp sơ giai nữa để học.
Hấp thu hết mấy cái kỹ pháp đó, Chu Lộc liền liền qua phòng pháp bảo, bắt đầu lựa chọn vũ khí sẽ đồng hành cùng mình, vừa bước vào y đã có thể cảm nhận được có thứ gì đó đang kêu gọi y, nó ở gần góc của căn phòng, càng đến gần y càng cảm thấy có gì đó đang thúc đẩy mình đến rất mãnh liệt, đến góc phòng, bỗng một đạo quang lóe lên, ngay lập tức trước mặt Chu Lộc xuất hiện một thanh kiếm đen tuyền.
Chu Lộc giật mình xuýt nữa la lên, do dự vài giây y cầm thanh kiếm lên, sau đó y bị đưa tới một nơi tối tăm, chưa kịp nhận rõ đã xảy ra chuyện gì bỗng y cảm nhận được có bàn tay đang sờ eo mình, Chu Lộc giật nảy mình, đánh bay bàn tay đang sờ soạng đó, y ngước mắt lên nhìn tên thủ phạm
Đập vào mắt y đó là một gương mặt tuấn tú, sống mũi cao thẳng, mài kiếm, môi mỏng, đôi mắt hoa đào, khuôn mặt góc cạnh.
Người trước mắt đang bày ra khuôn mặt hứng thú, đôi mắt híp lại, trên người mặt mặc đạo bào đen tuyền, tổng kết cả người thì nhìn giống như là mấy tên ác quỷ vậy, Chu Lộc cảnh giác lui về phía sau
"Ngươi là ai?" Chu Lộc vừa hỏi vừa lui về phía sau
"Ta là Hắc Vụ" Chu Lộc lui về một bước hắn liền tiến lên một bước
"Ngươi đừng qua đây, còn nữa ở đây là ở đâu" Chu Lộc lấy 2 tay che ngực
"Hahaha ở đâu sao?" Hắc Vụ không hề dừng bước mà càng ép sát Chu Lộc, ghé đầu kế lỗ tai Chu Lộc nói tiếp:
"Ngươi ở bên trong của ta đó"
Chu Lộc tránh né ra sau đó nhìn chằm chằm vào Hắc Vụ, ý tứ là "nói chiện nghiêm túc", Hắc Vụ liền cười:
"Ngươi xác thực là đang ở bên trong ta"
Chu Lộc nghĩ nghĩ liền nói ra suy đoán: " Ngươi là thanh kiếm lúc nãy?"
Hắc Vụ cho y ánh mắt tán thưởng, hờ hững đáp: "Đúng vậy"
"Tại sao ta lại ở đây" Chu Lộc khó hiểu
Hắc Vụ:"Bởi vì ngươi sẽ ký khế ước với ta"
Chu Lộc: " Dựa vào cái gì mà ta phải ký khế ước với ngươi"
Hắc Vụ ép sát Chu Lộc: " Dựa vào ta thấy ngươi vừa mắt "
Chu Lộc hắc tuyến, đang định mắng một câu "tâm thần" thì Hắc Vụ đột ngột áp sát mặt lại, tay nắm lấy ót y, môi chạm môi, Chu Lộc bất ngờ há hốc mồm, Hắc Vụ lợi dụng thời cơ đưa lưỡi vào, cường hôn Chu Lộc.
Đợi đến lúc cổ họng cảm nhận được một vật gì đó tròn tròn, y bắt đầu tỉnh táo lại, theo bản năng nuốt vật đó xuống, đẩy Hắc Vụ ra điên cuồng thở dốc, trợn mắt nhìn tên nào đó đang bày ra bộ mặt thiếu đánh, Chu Lộc hét lên:
"Áaa ngươi làm cái gì vậy" Đm y bị cưỡng hôn, y bị một tên lạ mặt cưỡng hôn, Chu Lộc khóc thầm trong lòng
Hắc Vụ trả lời:
"Ký khế ước đó