“Vậy cũng được, cháu đứng bên cạnh quan sát đi, đúng lúc có thế học tập một chút. Ta đã lớn tuổi như vậy rồi, sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày cháu phải thừa kế ta.” Nói xong, ngân châm ở trong tay Ngọc Ý đâm về hướng Bạch Tử Huân.
Long Nhị nhìn vô cùng cẩn thận, bộ dạng như là ham học hỏi.
“Điện hạ, một lúc nữa sẽ hơi đau đấy, ngài vẫn nên nhịn một chút. Có câu nói đau thì không thông, thông thì không đau.” Ngọc Ý nhỏ giọng nói.
“Bổn vương không sợ đau, làm đi.” Bạch Tử Huân kéo căng cả mặt.
“Vâng.”
Ngọc Ý tiếp tục châm cứu cho Bạch Tử Huân, nhưng mà cô châm mấy kim liền cố ý đâm vào huyệt đau của Bạch Tử Huân, hơn nữa còn dùng sức rất mạnh làm Bạch Tử Huân đau đến mức phải nhíu chặt lông mày.
Long Nhị đứng bên cạnh nhìn một hồi, xem như đã rõ, phu nhân đây là đang cố ý đâm mấy châm liền cổ ý đâm vào huyệt vị kia một cái, sau đó Ly Vương bắt đầu thấy đau. Quả nhiên phu nhân là người thù dai nhất, sau này có làm gì đi nữa cũng không thể đắc tội với phu nhân.
Một hồi lâu sau, Ngọc Ý mới lấy ngân châm lại: “Điện hạ có cảm giác bụng dưới có một dòng nước nóng chậm rãi chảy xuôi?”
Được nhắc nhở như thế, hàng lòng mày tuấn tú của Bạch Tử Huân cau lại, nhẹ nhàng gật đầu: “Đúng là có cảm
giác.”
“Vậy là đã có hiệu quả rồi đấy, điện hạ không cần phải nóng vội,am dù sao cũng phải cần có quá trình hồi phục.” Ngọc Ý cầm lấy giấy bút ở bên cạnh viết một phương thuốc.
“Điện hạ cứ dùng thuốc theo phương thuổc này là được, uống nửa tháng, đảm bảo thuốc hết bệnh cũng hết.”
Bạch Tử Huân nhận lấy, chữ viết ở phía trên có hơi xâu, nhưng mà cũng có thể nhìn ra được.
Một lang trung giang hồ, cũng không thể trông mong chữ của người ta đẹp được.
Chỉ là khi nhìn thấy thuổc dẫn ở phía trên là nước tiểu đồng tử, sắc mặt của Bạch Tử Huân liền lạnh lẽo: “Ngươi xác định không viết sai tên thuõc dẫn?”
“Bẩm điện hạ, không sai đâu. Đây chính là vật liệu quan trọng nhất, điện hạ dương thịnh âm suy, nhưng âm khí
lại không đủ, cho nên mới cần loại thuốc dẫn này thanh nhiệt hạ hỏa, có tác dụng cho tim phối, là điểm mấu chốt để điều trị cơ thế. Nếu như không có nó thì hiệu quả sẽ giảm đi nhiều, hơn nữa tổc độ hồi phục cũng sẽ chậm hơn rất nhiều.” Ngọc Ý nghiêm túc nói.
Bạch Tử Huân nhìn chằm chằm vào mắt cô, thấy cô không có vẻ tránh né và hoảng sợ, bộ dạng vẫn rất thản nhiên, lúc này sắc mặt lạnh lùng mới dịu xuống: “Bổn vương biết rồi.”
“Nếu đã như vậy, thế thì mời vương gia thanh toán phí xem bệnh.” Ngọc Ý nói.
“Người đâu.” Bạch Tử Huân hừ lạnh một tiếng. Tìm tr