Hắc Y phụ nhân cũng không để Sở Tây Phong ở trong mắt, nhưng ám khí của Đường Ly làm cho nàng nhức đầu, khó lòng phòng bị. Chính là bởi vì đề phòng ám khí của Đường Ly, nếu không, nàng đã sớm đi qua giúp Sở Thiên Ẩn.
"Ta khi dễ loại người như ngươi đó, Mụ già, thế nào?"
Đường Ly mở miệng, từ trước đến giờ hắn vẫn luôn không có phong độ nói năng. Hắn vừa nói lại vừa sử dụng ra hai loại ám khí quỷ dị, Hắc Y phu nhân tránh thoát một trong số đó, nhưng không tránh nổi khỏi hai, bả vai đã dính một Tiêu. Nhưng nàng lại là kháng trụ, bất thình lình lui ra xa, lại giống như Sở Thiên Ẩn, cầm một bó mũi tên thật to tề phát. Nàng b.ắn ra mũi tên nào, lực đạo của từng mũi tên dường như còn ác liệt gấp đôi Sở Thiên Ẩn.
Sở Tây Phong không ngăn được, Đường Ly cũng không ngăn được, hai người chỉ có thể tránh.
Lúc này, Long Phi Dạ đã hoàn toàn chế trụ Sở Thiên Ẩn. Một kiếm này đang muốn chém bổ xuống đầu, Hắc Y phụ nhân từ bên kia bắ.n ra một mũi tên phi như bão tới, Long Phi Dạ chợt né người, tránh thoát. Vậy mà trường kiếm trong tay cũng không dừng lại, chẳng qua là phương hướng hơi lệch so với lúc trước, chỉ đoạt đi mấy lọn tóc của Sở Thiên Ẩn.
Long Phi Dạ lại bổ tới một nhát kiếm, Sở Thiên Ẩn vội vàng trốn tránh. Hắc Y phụ nhân lại phải phát tiễn, lúc này, một bụi gai đằng đột nhiên nhanh chóng thoát ra từ trong rừng rậm, thoáng cái liền trói buộc chặt hai tay của Hắc Y phụ nhân, cũng quấn lấy mấy mũi tên, muốn nàng ta không thể b.ắn ra mũi tên được nữa.
"Đó là cái gì?"
"Bụi gai?"
Sở Tây Phong cùng Đường Ly tất cả kinh hãi, Hàn Vân Tịch cách đó không xa cũng phi thường ngoài ý muốn. Cố Thất Thiếu nhếch miệng lên thành một vệt nụ cười xấu xa, không nói lời nào. Rốt cuộc hắn đã tìm được nơi có thổ nhưỡng thích hợp, cũng đã tới lúc này, hắn cũng không thể tiếp tục ẩn tàng bản lĩnh thật sự.
(Hứa thật nhìu rùi thất hứa cũng thật nhìu