Vân Tịch Truyện Chương 418

[Cập nhật lúc: 05:56 02/04/2025]

Bạn đang đọc truyện tranh Vân Tịch Truyện - Chương 418 với chất lượng hình ảnh tốt nhất tại truyenfull.nl. Nếu bạn gặp sự cố khi đọc truyện vui lòng để lại bình luận bên dưới để chúng mình sửa lỗi. Các bạn cũng có thế xem nhiều bộ truyện HOT, truyện mới khác tại truyenfull.nl bằng cách truy cập vào các danh mục truyện trên thanh menu hoặc quay trở về trang chủ. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Thanks!

Giao Nhân, đuôi cá, thân thể con người, còn gọi là Nhân Ngư, thuộc chi khác của con người. Là một loại chủng tộc đặc thù, di truyền giữa Nhân Tộc cùng Ngư tộc.

Giao Nhân sẽ sinh ra Giao Nhân, vào nước không ướt. Nước mắt của bọn họ chảy xuống sẽ hóa thành Trân châu, hết sức trân quý.

Hàn Vân Tịch cũng là từ trong truyền thuyết, thần thoại biết được sự tồn tại của Giao Tộc. Giao Tộc có loại sống ở trong biển, có loại sống ở hồ lớn, sông to nối ra biển cũng sẽ có. Bọn họ có yêu cầu đối với chất lượng nước vô cùng cao.

Nhưng theo Hàn Vân Tịch biết, Giao Nhân vì đuôi cá, thân thể của con người, phải uống thuốc mới có thể thành đôi chân đi lại, hơn nữa thời gian có thể đi lại không lâu.

Nhưng người Bách Lý gia Tộc và Tộc người không có gì khác nhau. Hơn nữa, thời gian dài sinh hoạt ở trên đất bằng, chuyện này là sao đây?

Long Phi Dạ biết được chuyện này sao? Tiên Đế gia hạ lệnh xây dựng thủy quân Thiên Ninh biết được chuyện này sao? Đem Giao Tộc tới xây dựng thủy quân, kiến thức này là nghịch thiên! Phải biết, đại dương chính là địa bàn của Giao Nhân, bất kỳ đội thủy quân cường đại nào cũng không cách gì chống lại.

Sau khi Hàn Vân Tịch đi tới, Long Phi Dạ lại một lần nữa cất «Thất quý tộc chí» đang cầm trong tay.

Thật ra thì, Hàn Vân Tịch đã sớm chú ý tới quyển cổ tịch thật dầy trong tay Long Phi Dạ. Mặc dù không biết là sách gì, nhưng nàng nhận ra hình dáng cuốn sách này. Trong ấn tượng của nàng, thời điểm Long Phi Dạ ở Quận Nam Thiên Ninh vẫn lật xem quyển sách này.

Thấy hắn vừa mới nhìn đến, mặt đầy nghiêm túc, nàng theo miệng hỏi, "Chàng đang đọc sách gì?"

Hàn Vân Tịch vừa nói, Sở Tây Phong hầu ở bên bàn đọc sách bị dọa cho giật mình. Thật may Hàn Vân Tịch không chú ý, nếu không, nhất định sẽ nhìn ra khác thường.

Sở Tây Phong là thị vệ thiếp thân của Long Phi Dạ. Vốn hẳn rất trầm ổn, không nên như vậy, nhất kinh nhất sạ(1). Xưa nay, quả thật hắn rất trầm ổn. Chẳng qua là thời điểm đối mặt Vương phi nương nương, chung quy là vẫn không cách nào tỉnh táo.

(Chú thích: tớ dịch )

(1)    Nhất kinh nhất sạ: hiểu như người có tật giật mình, hơi tí là hoảng loạn, hơi tí là lo lắng.)

Long Phi Dạ ngược lại không có chút rung động nào, nhàn nhạt hỏi, " Nàng có việc gấp?"

Một câu đơn giản như vậy liền tránh được sự hoài nghi Hàn Vân Tịch. Hàn Vân Tịch đi tới quả thật rất gấp, cũng không rảnh hỏi nhiều về sự tình cuốn sách. Nàng trực tiếp hỏi, "Chàng biết Bách Lý gia Tộc là Giao Tộc sao?"

Lần này, Long Phi Dạ cũng không ổn định. Bàn tay hắn để trên bàn rõ ràng cứng ngắc. Chuyện cơ mật như vậy, nữ nhân này làm sao biết được?

Hắn nhất định cho rằng Bách Lý Minh Hương không có lá gan to như vậy, nói cho nàng biết!

Thấy biểu tình Long Phi Dạ, Hàn Vân Tịch lập tức nói, "Chàng đã sớm biết!"

"Nàng làm sao phát hiện?" Long Phi Dạ rất nhanh khôi phục rất nhanh bình tĩnh.

"Máu huyết của Bách Lý Minh Hương rất đặc thù, ta phân tích một đêm mới chắc chắn cái đó." Hàn Vân Tịch thành thật trả lời.

"Cái này cũng có thể phân tích ra được?" Long Phi Dạ rất kinh ngạc.

Nếu như không có hệ thống giải độc, Hàn Vân Tịch cũng không thể phân tích ra được. Nàng chỉ có thể nhìn ra huyết Bách Lý Minh Hương có dị dạng. Không thể chắc chắn đó chính là Giao Nhân huyết, mà hệ thống giải độc lại có ghi chép.

"Điện hạ, chính là bởi vì Bách Lý gia Tộc là Giao Tộc. Cho nên các ngươi rất sớm đã tại Thiên Ninh hạ nước cờ thuỷ quân, đúng không?" Hàn Vân Tịch nghiêm túc hỏi.

Thời điểm Bách Lý Minh Hương bắt đầu uống thuốc độc, Long Phi Dạ còn rất nhỏ. Cho nên, đem Bách Lý Minh Hương ra để nuôi Mỹ Nhân Huyết, nhất định không phải là Long Phi Dạ, mà do người khác.

Nói cách khác, thật ra Bách Lý gia Tộc ngay từ đầu đã là thế lực nguyện trung thành với Long Phi Dạ. Chứ không phải là sau khi xây dựng thủy quân, mới bị Long Phi Dạ hàng phục.

"Phải!" Long Phi Dạ không phủ nhận. Bách Lý gia Tộc là nước cờ đầu tiên của hắn tại Thiên Ninh. Nước cờ thứ hai của hắn chính là trở thành con trai của Nghi Thái phi.

" Đường Môn các ngươi dã tâm thật lớn!" Hàn Vân Tịch không nhịn được cảm khái. Nhìn dáng dấp này, ngay sau khi Tiên Đế Thiên Ninh tại vị, Đường Môn liền muốn mưu đồ cả thiên hạ này.

Hàn Vân Tịch không biết Đường Môn cũng là nguyện trung thành với Long Phi Dạ. Nàng trực tiếp đem Đường Môn thành thế lực chống lưng cho Long Phi Dạ. Nàng cho là Bách Lý thủy quân do Đường Môn bày đường cho Long Phi Dạ.

Chuyện này cũng không thể trách nàng. Ai bảo chính miệng Long Phi Dạ nói với nàng, cha mẹ của hắn đều là người của Đường môn?

Hiểu lầm... Lớn!

Đáy mắt Long Phi Dạ xẹt qua một vệt phức tạp, cũng rất nhanh biến mất không thấy gì nữa. Rất hiếm khi thấy, hắn khẽ cười, "Bản vương có dã tâm lớn sao?"

Hàn Vân Tịch cảm thấy lời này là lạ, người này không nghĩ tới Đường Môn?

Nghĩ lại lúc đó, thời điểm lần đầu tiên thấy Như Di. Lời nói Như Di chỉ trích, chẳng phải vì lo lắng nàng là hồng nhan họa thủy, kéo Long Phi Dạ lui về phía sau? Sợ làm hỏng Đại Kế của Đường Môn bọn họ.

"Điện hạ dã tâm không lớn. Có lẽ, hôm nay ngồi ở chỗ này đã không phải là điện hạ, không chừng sẽ là Đường Ly." Hàn Vân Tịch trêu ghẹo nói.

Lời nói dối cũng được, hiểu lầm cũng được. Chuyện này, Hàn Vân Tịch cứ hiểu lầm như vậy.

Sở Tây Phong nghe rất bất an. Long Phi Dạ cũng không có dự định giải thích, hỏi nói, " Nàng cũng sắp dưỡng thành Mỹ Nhân Huyết chứ?"

"Điện hạ quan tâm Mỹ Nhân Huyết, không quan tâm quan tâm mỹ nhân?" Hàn Vân Tịch vẫn là đùa.

Mỹ nhân đương nhiên là nói Bách Lý Minh Hương.

Long Phi Dạ nghiêm túc hỏi ngược lại, "Nàng hy vọng Bản vương quan tâm?"

Lời nói của hai người đều nói được mập mờ, tiếng qua tiếng lại.

Sau khi đùa giỡn, Hàn Vân Tịch lại nghiêm túc, "Điện hạ, Bách Lý Minh Hương không công lao cũng cũng có khổ lao. Chịu khổ từ nhỏ đến bây giờ, không dễ dàng."

Mặc dù Hàn Vân Tịch nói thẳng, bởi vì không muốn hạ độc thành chuyện thương thiên hại lý. Cho nên nàng nhận lời cứu Bách Lý Minh Hương. Nhưng trên thực tế,nàng vừa đồng tình, cũng thưởng thức Bách Lý Minh Hương.

Ít nhất, ở nàng và Bách Lý Minh Hương tiếp xúc mấy ngày nay đến. Cho tới bây giờ, nàng không có thấy, không nghe được Bách Lý Minh Hương than phiền điều gì.

Thấy Long Phi Dạ không lên tiếng, Hàn Vân Tịch lại nói, "Điện hạ, cô nương tốt như vậy. Nếu lúc đó bỏ mạng, phải là điện hạ chịu tổn thất."

Lời này, nếu là người không biết mà chuyện nghe được, còn tưởng rằng Bách Lý Minh Hương cùng Long Phi Dạ có quan hệ gì đây.

Thứ Long Phi Dạ muốn chẳng qua là Mỹ Nhân Huyết, còn lại hắn sẽ không nhiều quản. Hàn Vân Tịch ép buộc, hắn chỉ có thể nhàn nhạt hỏi, "Nàng không phải là có thể cứu Bách Lý Minh Hương sao?"

"Điện hạ chưa từng quan tâm có thể chế biến thành công giải dược hay không." Hàn Vân Tịch hỏi tới.

Cho dù hôm nay không phải là Bách Lý Minh Hương. Đổi thành những thuộc hạ khác của Long Phi Dạ, nam cũng tốt, nữ cũng được, Hàn Vân Tịch vẫn sẽ có ý nghĩ như vậy.

Long Phi Dạ chẳng quan tâm, có quá mức tuyệt tình tàn nhẫn hay không?

Long Phi Dạ chính là chỗ này, tính tình vô cùng lạnh lùng. Bị Hàn Vân Tịch truy hỏi, hắn có chút phiền, không vui nói, "Cũng không phải là chuyện liên quan đến nàng, Bản vương quan tâm nhiều như vậy làm gì?"

(

Truyện mới