Suy nghĩ của ta vẫn như trước đây, sống một ngày tính một ngày, không nghĩ đến đời sau, cũng không nghĩ đến chuyện sau khi chết.
Tuy nhiên, hai tháng trôi qua, Thái tử như quên mất mình còn có một thị thiếp, ta một lần cũng chưa gặp được mặt hắn.
"Cô nương, người nhà bếp nói bây giờ đá lạnh ít, một cục giá hai lượng bạc, nô tỳ chỉ mua được chừng này."
Khi ta mới đến, hạ nhân trong nhà bếp đều nịnh nọt, đừng nói là một cục đá, ngay cả cao lương mỹ vị cũng đều đưa đến cho ta.
Sau đó thấy ta không được Thái tử sủng ái, bọn họ bắt đầu qua loa, ta muốn gì đều phải tự bỏ tiền mua, về sau ngay cả giá cả cũng tăng lên.
"Không sao, ta cũng không cAn Ca Nhiều đến thế, cứ để đó đi, ngươi gọi Xuân Đào đến một lúc."
Đợi Xuân Đào vào, ta đưa cho nàng xem vài bản vẽ thiết kế trang sức: "Bông hoa lụa này phải làm màu hồng cánh sen; cây trâm ngọc nhớ dùng bạch ngọc, không cần trong suốt, nhưng nhất định phải trắng tinh, rồi dùng ngọc trai làm một bông hoa."
"Còn nữa, mua cho ta một tấm lụa màu vàng nhạt, rồi mua thêm ít da vụn màu trắng, để làm viền."