Trấn Nhỏ Lý Tưởng Của Tôi Chương 60: Công chúa

[Cập nhật lúc: 01:22 25/01/2025]

Bạn đang đọc truyện tranh Trấn Nhỏ Lý Tưởng Của Tôi - Chương 60: Công chúa với chất lượng hình ảnh tốt nhất tại truyenfull.nl. Nếu bạn gặp sự cố khi đọc truyện vui lòng để lại bình luận bên dưới để chúng mình sửa lỗi. Các bạn cũng có thế xem nhiều bộ truyện HOT, truyện mới khác tại truyenfull.nl bằng cách truy cập vào các danh mục truyện trên thanh menu hoặc quay trở về trang chủ. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Thanks!

"Chờ một chút, bên địch chắc chắn chỉ có một sao?" Hạ Phi giơ hai ngón tay, chỉ vào mình đôi mắt của mình, "Một người, không phải có hai con mắt sao?"

Mục Tư Thần cảm thấy như đang chơi một ván Ma sói không có Tiên tri và Thợ săn vậy, không biết xung quanh ẩn chứa bao nhiêu con sói, thậm chí không biết có bao nhiêu người tham gia ván bài, và phía cậu chỉ có một đồng đội không đáng tin cậy lắm.

Cậu liếc nhìn qua Hạ Phi, ông bạn cùng phòng này dường như đã chắc chắn cuốn sách này an toàn, đã bắt đầu to gan ngủ gà ngủ gật.

"Nguồn tin đồn đại là từ đâu?" Mục Tư Thần ép hỏi hầu gái.

Nước đi này của cậu có thể nói là đánh rắn động cỏ, hiện tại Thân cận Giản Đồng và có thể có cả Thẩm Tễ Nguyệt đang ẩn nấp trong bóng tối, trong khi Mục Tư Thần không có kế khả thi, ngoài trừ đi chiêu hiểm, ép hỏi hầu gái để lấy ra một ít thông tin thì cũng không có cách khác để tháo gỡ cục diện này.

Nếu đây là Ma Sói, Mục Tư Thần chắc chắn sẽ kích động đồng đội bỏ phiếu cho hầu gái ngay trong ván đầu tiên!

Dưới sức ép không ngừng từ Mục Tư Thần, hầu gái cuối cùng đã hiểu rằng hôm nay hoàng hậu không có ý định buông tha mình.

Mục Tư Thần tiến gần hơn một bước, bàn tay giơ sẵn ra, lần này nếu câu trả lời của hầu gái không làm cậu hài lòng, cậu sẽ phải thẳng tay giơ cuốc.

Bộ mặt lạnh lùng của hầu gái cuối cùng đã xuất hiện một vết nứt, cô ta bước lùi một bước, trán lấm tấm mồ hôi lạnh, cuối cùng cúi đầu nói: "Là công chúa."

Hạ Phi đang ngủ gật nghe thấy từ này thì mắt sáng cả lên, lau nước miếng ở khóe miệng rồi nhìn về phía hầu gái.

Mục Tư Thần: "..."

Suýt nữa quên mất, chàng hoàng tử Hạ Phi còn có một vị hôn thê là cô công chúa bị hoàng hậu ức hiếp đó!

Ván bài vốn đã lộn tùng phèo giờ lại thêm một người.

"Là giọng hát của công chúa," Hầu gái nói, "Dù hoàng hậu đã giam công chúa trong tòa tháp cao, nhưng tôi nghe nói, giọng hát của công chúa có thể thu hút rất nhiều con chim xinh đẹp, chúng sẽ kể chuyện bên ngoài cho công chúa nghe, công chúa sẽ biên soạn những câu chuyện này thành những bài ca dao rất hay, mọi người ở gần tháp cao đều có thể nghe được giọng hát của cô ấy."

"Vậy ư?" Mục Tư Thần tiếp lời hầu gái nói, "Trước nay cô ta luôn thích ham chơi, thích gây chuyện. Ta đã giam cô ta trong tòa tháp cao, không ngờ cô ta còn biết lan truyền tin đồn. Ngươi nói xem, ta nên xử lý cô ta như thế nào?"

Hầu gái nói: "Hoàng hậu là dược sư nổi danh nhất cả nước, đã chữa trị vô số người, hoàng hậu muốn ai không thể hát được thì người đó sẽ không thể hát được."

"Tốt lắm," Mục Tư Thần cười cười nói, "Ngươi cầm thuốc của ta đi nấu thành một bát canh nhuận họng, chúng ta sẽ đi thăm công chúa ngay."

Cậu cẩn thận quan sát biểu hiện của hầu gái, thấy đôi lông mày hơi nhíu lại của hầu gái hơi giãn ra, giọng điệu cũng thoải mái hơn một chút: "Tôi sẽ chuẩn bị ngay."

Khi người hầu đi, Mục Tư Thần mới ngồi xuống ghế một cái, Hạ Phi đã đến gần, mặt rất không cam lòng nói: "Thì ra ông thật sự là hoàng hậu độc ác ngược đãi công chúa, công chúa là hôn thê của tôi đó."

"Giờ tôi đủ to đầu rồi, ông đừng làm rối thêm nữa." Mục Tư Thần vuốt tóc, "Thật là càng nhiều nhân vật xuất hiện càng rối, sao người hầu gái lại có thái độ thù địch với đức vua và công chúa?"

Hạ Phi nhìn Mục Tư Thần một lúc, nghiêm túc nói: "Người anh em à, từ khi chúng ta gặp nhau trong trò chơi, ông luôn nói đây là nơi nguy hiểm, phải cẩn thận, nghe theo ông mới có thể rời khỏi trò chơi trở về thực tại.

Điều tôi hiểu về nguy hiểm là không tích lũy đủ điểm sẽ chết, ở trong game quá lâu quan niệm về thời gian sẽ bị hỗn loạn, à, hình như còn không có thức ăn.

Đương nhiên những thứ này nguy hiểm, nhưng tôi luôn cảm thấy nguy hiểm trong mắt ông không chỉ là những điều đó, thậm chí còn đáng sợ hơn.

Thế rốt cuộc là ông đang sợ cái gì? Lo cái gì? Với cả, ông định dùng cách nào để rời khỏi trò chơi, tôi có thể giúp được gì không?

Ông nói biết quá nhiều tôi sẽ chết, thế nhưng dù sao tôi cùng ông vào cuốn sách này, chắc là tôi vẫn có thể giúp ích được chút gì đó chứ? Dù cho nhiều điều ông không thể nói cho tôi biết, nhưng những điều có thể nói, ông có thể nói cho tôi một chút không? Ít nhất tôi có thể không làm phiền ông."

Hạ Phi hiếm khi nghiêm túc khiến Mục Tư Thần hơi ngượng ngùng, dù cậu đã nhờ Hạ Phi cùng mình vào cuốn sách này, nhưng trong tiềm thức, Mục Tư Thần không hi vọng vào việc Hạ Phi có thể giúp ích được gì.

Mục Tư Thần thực ra chỉ muốn giữ cho Hạ Phi ở trong tầm mắt, ngăn ngừa anh chàng này lại chọc phải vị Tà thần nào khác, không may lại bị ô nhiễm.

Dù sao Hạ Phi là người có thể bị ô nhiễm bởi bốn vị Tà thần cùng một lúc, thể chất này thật quá ảo diệu.

Bây giờ những lời chân thành của Hạ Phi đã khiến cho Mục Tư Thần nhận ra, từ khi bước vào thư viện, cậu vẫn luôn sống trong sự sợ hãi với Thẩm Tễ Nguyệt, luôn lo sợ rằng sẽ gặp phải Thẩm Tễ Nguyệt.

So với việc không có gì khi ở trong viện dưỡng lão và nhà máy chế biến, lúc này Mục Tư Thần có 7 tấm Giấy dán bản ngã cấp trụ, eo còn đeo thắt lưng bạch tuộc nhỏ, sức mạnh mạnh hơn nhiều so với hai "Trụ" trước.

Nhưng cậu vẫn sợ.

Trong nhà máy chế biến, nỗi sợ hãi mà Thẩm Tễ Nguyệt mang đến cho cậu thực sự quá sâu sắc, Mục Tư Thần tránh né Thẩm Tễ Nguyệt như một bản năng, thậm chí cố ý tránh xa cuốn sách "Thân cận C03" và "Sức mạnh của tò mò" có thể ẩn giấu sức mạnh của Thẩm Tễ Nguyệt.

"Trụ" của thư viện đã bị chia thành hai phần, cả hai bên đều muốn chiếm lại sức mạnh từ đối phương. Mục Tư Thần có thể chiếm lấy sức mạnh từ bất kỳ nửa nào trước, nhưng cậu lại tự tìm cho mình một lý do, trước hết là tìm Thân cận Giản Đồng, rồi chiếm lấy nửa sức mạnh từ Thân cận Giản Đồng, sau đó chuẩn bị kỹ lưỡng, đợi Thẩm Tễ Nguyệt tìm đến.

Do đó, cậu đã bỏ qua hai cuốn sách 99% có chứa Thẩm Tễ Nguyệt, và đi vào cuốn sách không chắc chắn có chứa Thân cận Giản Đồng này.

Rõ ràng cậu có thể chuẩn bị tốt và đối đầu trực diện với Thẩm Tễ Nguyệt trong hai cuốn sách đó.

Điều này rõ ràng là bỏ gần tìm xa.

Việc cậu sợ hãi còn phải nhờ vào cái ông Hạ Phi đầu óc lơ tơ mơ này nhắc nhở.

Sự sợ hãi của cậu chẳng lẽ không phải là một loại chi phối tinh thần của Thẩm Tễ Nguyệt đối với cậu sao?

Mặc dù ô nhiễm đã được loại bỏ, nhưng bóng ma của mặt trăng vẫn còn sót lại trong tâm trí cậu, trạng thái tinh thần như vậy có thể khiến cậu lại bị ô nhiễm âm thầm một lần nữa.

Mục Tư Thần thở dài, nói với Hạ Phi: "Ông mà lại có thể nói ra những lời có lý như vậy, thật là kẻ sĩ ba tiếng gặp lại khiến tôi phải nhìn bằng con mắt khác

Truyện mới