Yến Bạch Thu phát hiện sắc mặt y không đúng, liền có chút lo lắng, chờ Lăng Cửu đem nói cho hết lời Yến Bạch Thu liền không nhịn được mà hỏi:"Làm sao vậy, có phải hay không xảy ra chuyện gì?"
Tư Trấn Khấu dừng một chút, mặt có chút ủ rột mày chau, việc này là việc tư của y, đồng thời cũng liên lụy một ít chuyện bên kia kinh thành, y quy ẩn ở huyện Thái Hòa này hai năm, cứ ngỡ không có việc gì, chưa bao giờ nghĩ tới, sẽ quay trở lại kinh thành.
Hơn nữa vẫn là bị người quen tìm tới cửa, loại cảm giác này thật sự quá khó chịu.
Vào buổi chiều, Lăng Cửu liền đi ra ngoài, thu được tin tức rằng Quý Phi nương nương đã khởi hành, đang hướng về chỗ y mà tới, bởi vì là nữ quyến, hành trình sẽ chậm đến ba bốn ngày mới có thể đến nơi.
Năm đó tân hoàng đăng cơ, Tư gí liên tục gặp phải tai ương, quan lại mắt lạnh khoanh tay đứng nhìn, dù có cách giúp đỡ cũng lựa chọn ngồi yên không giúp. Đại tỉ này của Tư Trấn Khấu năm ấy được đương kim hoàng thượng cực kì sủng ái khi nhà mẹ đẻ sảy ra chuyện thái độ rét lạnh như người ngoài, không đoái hoài gì đến nhà mẹ đẻ. (Có đứa con đáng đồng tiền bát gạo