Thượng Thần Xin Nhẹ Chút Chương 57: Chương 57

[Cập nhật lúc: 05:33 30/03/2025]

Bạn đang đọc truyện tranh Thượng Thần Xin Nhẹ Chút - Chương 57: Chương 57 với chất lượng hình ảnh tốt nhất tại truyenfull.nl. Nếu bạn gặp sự cố khi đọc truyện vui lòng để lại bình luận bên dưới để chúng mình sửa lỗi. Các bạn cũng có thế xem nhiều bộ truyện HOT, truyện mới khác tại truyenfull.nl bằng cách truy cập vào các danh mục truyện trên thanh menu hoặc quay trở về trang chủ. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Thanks!

Mẫu thân ta nghiêm túc phê bình ta, và giáo dục ta.

Dù sao ta cũng được sinh ra từ trứng, không thể chê bai những quả trứng khác.

Được rồi, ta chỉ có thể miễn cưỡng chấp nhận.

Mẫu thân ta dẫn ta đến nhà vị a di xinh đẹp, ta nhìn thấy quả trứng trắng tinh kia.

A di xinh đẹp hỏi ta, là muốn có đệ đệ hay muốn có muội muội.

Ta rất thành thật nói với vị a di xinh đẹp, ta muốn có đệ đệ.

Dù sao trong cái vỏ này ai biết được sẽ nở ra cái gì.

Vị a di xinh đẹp nói với ta, nếu trong quả trứng này là đệ đệ thì sẽ cho ta làm huynh đệ.

Trong lòng ta rất tán thành, từ khi ta sinh ra đã ít có bạn chơi, có một người đệ đệ để bầu bạn thì còn gì bằng.

Vị a di xinh đẹp lại nói, nếu là muội muội thì gả cho ta làm thê tử.

Mẫu thân ta đứng sau lưng ta lén nói với ta, quả trứng của vị a di xinh đẹp sinh ra, nếu là con gái sẽ đẹp như vị a di xinh đẹp.

Ta lập tức ngoan ngoãn gật đầu, vẫn là muội muội đi.

Giống loài của họ khác với chúng ta, cần phải ấp trọn hai năm mới có thể nở ra, mẫu thân ta rảnh rỗi thì dẫn ta đến chỗ vị a di xinh đẹp để xem quả trứng ấp thế nào rồi.

Mẫu thân ta rất lo lắng, chỉ sợ ta khó khăn lắm mới có được thê tử lại biến thành người huynh đệ tốt.

Nên cả ngày cứ lôi ta ra lẩm bẩm với quả trứng đó, nhất định phải là một nữ oa.

Một ngày nọ, mẫu thân ta cùng phụ thân ta có việc quan trọng, dặn dò ta tự mình đi xem xem muội muội đã nở ra chưa, chính là vào lúc đó, ta đã gặp Bích Nhan.

Lúc đó nàng ta vẫn là một con tiểu hồ ly không có pháp lực, một thân lông đỏ thẫm bị vết m.á.u nhuộm thành màu đỏ sẫm, thấy có người đến, nhanh chóng trốn sau cây, ánh mắt lấp lánh nhìn ta.

Lòng ta giật mình.

Nhìn nàng ta có vẻ cũng chỉ tầm tuổi ta, nhưng đứng đó toàn thân đẫm máu, không biết đã bị thương nặng như thế từ đâu.

"Ngươi là ai? Vì sao bị thương nặng như vậy?" Ta mở miệng hỏi.

Nàng ta nghe ta mở miệng dường như càng sợ hãi hơn, vô thức lùi lại phía sau.

"Ngươi đừng sợ." Ta mở miệng nói: "Ta sẽ không làm hại ngươi."

"Có người. . . có người muốn truy sát ta. . ." Nàng ta rụt rè mở miệng nói.

Truyện mới