Tết năm nay, tôi đón giao thừa cùng Lục Tinh Triệt và cả đội.
“Tất cả mọi người có điều ước gì cho năm mới không?”
Tôi hỏi đám nhóc tầm hai mươi tuổi trước mặt.
Có người nói:
“Tất nhiên là năm mới phải đánh thật tốt rồi.”
Có người nói:
“Giành chức vô địch thế giới!”
Cũng có người nói:
“Đánh cho ra giá trị bản thân, kiếm thật nhiều tiền.”
Chỉ có Lục Tinh Triệt suy nghĩ một hồi lâu.
Sống mũi cao của cậu ấy ẩn trong khăn quàng cổ, chỉ để lộ đôi mắt sáng lấp lánh nhìn tôi.
“Muốn cùng chị trải qua thêm một năm nữa.”
Cả nhóm đồng loạt hét lên một tiếng đầy chán ghét.
“Dm, đội trưởng, bệnh yêu đương của anh hết cứu nổi rồi.”
“Chịu thôi, tôi chịu rồi, tôi đi trước đây.”
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa