Ăn tối xong, Bối Y đi dạo ngoài vườn cho tiêu thực. Tôn quản gia đi theo, vừa làm người hướng dẫn, vừa kể một số chuyện của Ngạn Tước, chỉ những bồn hoa, chậu hoa mà thiếu gia tỉ mỉ chăm sóc để chờ cô....Nghe những điều quản gia kể, Bối Y không ngờ Ngạn Tước mà cũng có lúc chu đáo như thế. Dạo một vòng rồi cô về phòng đi ngủ.
Hơn 12h đêm, Ngạn Tước mới về nhà. Tôn quản gia đứng đón. Thời gian gần đây chuẩn bị đại hội và bầu cử nhiệm kỳ mới, quả thật anh không có nhiều thời gian bên cạnh Y Y. Đưa áo khoác cho quản gia, Ngạn Tước khẽ hỏi:
- Bối Y ngủ chưa? Chiều hôm nay cô ấy làm gì?
- Lăng tiểu thư đã ngủ. Chiều nay, cô ấy ăn cơm xong còn đi dạo trong vườn.
Ngạn Tước vô phòng nghỉ của phòng khách tắm rửa, anh sợ lên phòng ồn ào làm cô thức giấc. Xong xuôi mọi thứ, anh lên phòng Bối Y. Khẽ mở cửa, thấy cô cuộn tròn trong chăn giống như con mèo nhỏ. Tóc cô xõa ngang vai, làn da trắng hồng, bờ môi cô không dùng son cũng đỏ tự nhiên, khuôn mặt bầu bĩnh làm nổi bật những đường nét thanh tú trên gương mặt của cô. Anh nhẹ nhàng lên giường ôm cô vào lòng. Hôn lên trán cô, nâng đầu cô gối lên tay mình. Rốt cuộc anh cũng chờ được ngày này. Nhìn cô ngủ ngon, khẽ thì thầm trên đầu cô:
- Ngủ ngon bà xã!
Sáng hôm sau, tỉnh dậy, Bối Y cảm giác có gì ấm ấm ôm cô. Nửa tỉnh nửa mê, cô quay sang thì thấy lồng ngực của một nam nhân, nhìn lên thấy Ngạn Tước đang mở mắt nhìn cô.