Căn hộ bốn phòng ở này, Diệp Hoan cũng không thường đến... Diệp Hoan đi qua lại quanh quẩn vài vòng, thoả mãn gật đầu.
Phòng ở không tệ, tọa Bắc triêu Nam (quay lưng về phía bắc hướng về phía nam), thông gió đón sáng, chỉ là giá phòng hơi cao một chút, 1m² gần ba vạn đồng, giá phòng bây giờ đúng là cao đến thái quá, trong khoảnh khắc bỏ tiền mua nhà ấy, Diệp Hoan thậm chí có một loại kích động muốn đi đầu tư bất động sản, sau đó ngẫm lại cảm thấy nghề bất động sản thật tổn hại âm đức, đẩy giá nhà lên cao như vậy, tương lai có lẽ sinh con ra không có hậu môn, tức thì dẹp bỏ ý nghĩ này.
Ánh mắt Hầu Tử cũng phát ra ánh sáng ao ước mãnh liệt, lẩm bẩm nói: "Căn nhà tốt như vậy, tương lai nếu như em cũng có một căn nhà, sống cùng với người phụ nữ em yêu ở đó, vậy chỗ đó phải gọi là thiên đường rồi.”
Diệp Hoan nhìn chăm chú vào hắn, chậm rãi nói: " ‘Người phụ nữ em yêu’ ở đây là chỉ Liễu Phỉ sao?"
Hầu Tử gật đầu, trên mặt lộ ra vẻ ngọt ngào.
Vừa thấy vẻ mặt của Hầu Tử, Diệp Hoan hơi hơi giật mình: "Tụi mày thông dâm rồi à?"
Hầu Tử trợn mắt nhìn.
Diệp Hoan không thể làm gì khác hơn đành đổi giọng: "Mày theo đuổi được cô ấy rồi à?"
"Vẫn ở mức bạn bè."
Diệp Hoan chán nản: "Chưa theo đuổi được sao mặt mày lộ vẻ xuân tì.nh thế hả?"
"Em tin tưởng đạo lý ‘nước chảy đá mòn’, sớm muộn cũng có một ngày cô ấy sẽ yêu em, hiện tại..."
Advertisement
"Hiện tại thế nào?"
Hầu Tử sắc mặt hơi ảm đạm: "Hiện tại cô ấy rất bận, bận đến nỗi một chút thời gian nói chuyện với em đều không có. Mỗi lần gọi điện thoại tới, nếu không phải đi diễn thì là chụp ảnh, hoặc là làm tuyên truyền. Có lúc em thực sự quá nhớ cô ấy... kết quả cô ấy uể oải nói thẳng rằng muốn đi ngủ, em cũng không đành lòng làm phiền thời gian nghỉ ngơi của cô ấy, không thể làm gì khác hơn là vội vã thăm hỏi vài câu liền cúp điện thoại."
Diệp Hoan im lặng, trong lòng nặng nề. Trải