Bước chân rời đi của Thẩm Nam Chi không nhanh, vì trong lòng vẫn còn chút do dự và nghi hoặc. Tại sao hắn lại xuất hiện trong bữa tiệc này? Rõ ràng Lục Hằng sẽ không mời hắn đến cùng, hắn cũng không giống người có liên quan đến bữa tiệc này. Mà tại sao lúc này hắn lại biến thành bộ dạng này, nhìn thế nào cũng giống như bị hạ dược. Vậy lúc này nàng đi gọi người, liệu có khiến hắn gặp nguy hiểm hay không?
Vừa nghĩ, bước chân vẫn cứ đi đến cửa. Vì quá mải mê suy nghĩ, thậm chí không chú ý đến tiếng động nhỏ phía sau.
Thẩm Nam Chi mím môi, đưa tay vừa chạm vào cửa, đang định kéo ra thì phía sau đột nhiên bị một cơ thể nóng bỏng gần như thiêu đốt nàng áp sát vào.
Thân hình cao lớn phía sau bao trùm toàn bộ nàng trong không gian chật hẹp. Bên cạnh bàn tay nàng, một bàn tay lớn với những khớp xương rõ ràng đặt lên đó. Bên tai vang lên tiếng thở dốc nặng nề, kèm theo giọng nói trầm thấp khàn khàn của người nam nhân: “Tẩu tẩu, giúp ta.”
Cánh cửa không thể mở ra vì sức nặng của Lục Văn. Thẩm Nam Chi đứng sững tại chỗ, đầu óc trống rỗng.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp