Được Hoàng đế ban hôn, Thẩm Nam Chi buộc phải gả cho Lục Hằng, trưởng tử ăn chơi trác táng của Lục gia.
Đêm tân hôn, nàng bị bỏ mặc trong phòng tân hôn, không ai ngó ngàng.
Tân lang của nàng say mèm trong hôn lễ, ve vãn cùng kỹ nữ, hoang đường đến cực điểm.
Trong màn đêm tĩnh lặng, có người xông vào phòng tân hôn.
Cây ngọc như ý được vén lên khỏi khăn hỷ của nàng, trước mắt nàng là một khuôn mặt tuấn tú, tà mị mà lạnh lùng. Đuôi mắt lạnh băng của người nọ lộ ra một nụ cười khó hiểu.
Hắn ném cây ngọc như ý xuống, thả khăn hỷ che khuất tầm nhìn của nàng, ghé sát tai Thẩm Nam Chi, khàn giọng nói nhỏ:
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp