Sau Khi Người Qua Đường Giáp Liên Hôn Với Đại Lão Hào Môn Chương 3: Cố tiên sinh thật bí ẩn

[Cập nhật lúc: 17:41 31/03/2025]

Bạn đang đọc truyện tranh Sau Khi Người Qua Đường Giáp Liên Hôn Với Đại Lão Hào Môn - Chương 3: Cố tiên sinh thật bí ẩn với chất lượng hình ảnh tốt nhất tại truyenfull.nl. Nếu bạn gặp sự cố khi đọc truyện vui lòng để lại bình luận bên dưới để chúng mình sửa lỗi. Các bạn cũng có thế xem nhiều bộ truyện HOT, truyện mới khác tại truyenfull.nl bằng cách truy cập vào các danh mục truyện trên thanh menu hoặc quay trở về trang chủ. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Thanks!

Lúc Lệ Đình Khâm nhận được điện thoại của quản gia Lý, bên nước A mới chỉ là sáng sớm. Trong phòng sinh hoạt, thư ký đang báo cáo sơ lược về lịch trình trong ngày, thì thấy trợ lý sinh hoạt cầm điện thoại bước tới.

Anh giơ tay ra hiệu cho thư ký tạm dừng, rồi hỏi: “Chuyện gì?”

Trợ lý sinh hoạt đưa điện thoại qua, nói: “Lệ tổng, là cuộc gọi từ quản gia Lý. Ông ấy muốn báo cáo với ngài một số chuyện trong nhà.” Khi nhận điện thoại, anh ta đã hỏi qua tình hình sơ bộ. Nếu là chuyện anh ta có thể giải quyết, anh ta sẽ xử lý ngay, nhưng chuyện của gia đình Lệ tổng thì anh ta không có tư cách nghe.

“Chú Lý.” Lệ Đình Khâm bắt máy, lập tức nghe thấy giọng quản gia Lý đầy đau khổ. 

 “Đại thiếu gia! Tôi có lỗi với cậu! Là tôi không chăm sóc tốt cho Cố tiên sinh!”

“Mấy ngày trước, Cố tiên sinh chuyển đến biệt thự Tùng Hạc ở, tôi lại quên bố trí đầu bếp cho cậu ấy. Cậu ấy ngại không nói ra, vậy mà lại lén lút chạy lên núi hái rau dại về tự nấu ăn!”

Lệ Đình Khâm cầm điện thoại, vừa đi đến bàn ăn thì nhìn thấy bữa sáng thịnh soạn đầy đủ món ngon trên bàn: “…”

Giọng chú Lý đầy phẫn nộ: “Còn nữa, cậu ấy không chỉ bị bạn học bắt nạt, mà một người bạn học cấp ba cũng có thể tùy tiện sai bảo cậu ấy; lại còn bị một chương trình gì đó chèn ép, ai đó chỉ cần nói một câu là nội dung quay vất vả của cậu ấy bị cắt bỏ.”

Thật ra Lệ Đình Khâm không có ấn tượng gì về Cố Thầm. Sau khi kết hôn không lâu, anh đã ra nước ngoài, chỉ nghe nói Cố Thầm từ nhỏ đã được gửi vào trường nội trú, tính cách hướng nội, nhút nhát. Giờ nghe những lời này từ chú Lý, ấn tượng về tính cách"hướng nội, nhút nhát" trong anh càng sâu hơn. Đứa nhỏ này thật đáng thương. Nếu anh nhớ không nhầm, hiện tại Cố Thầm mới chỉ 22 tuổi.

“Biết rồi, tôi sẽ xử lý.”

 Lệ Đình Khâm gõ nhẹ ngón tay lên cạnh bàn: “Nhưng chuyện tham gia chương trình, chú vẫn nên hỏi ý kiến cậu ấy trước.” Dù anh có thể ra mặt giúp, nhưng đối phương là một cá nhân độc lập, tự tiện can thiệp vào chuyện riêng của cậu là điều không lịch sự.

“Đúng rồi, Cố Thầm tham gia chương trình gì vậy?” Dù sao, dành cho đối phương một chút quan tâm và giúp đỡ cũng là nghĩa vụ cần có giữa vợ chồng.

"Ơ... cái này..." 

Quản gia Lý cũng sững lại: “Đại thiếu gia, tôi cần hỏi lại đã.”

"Được." 

Lệ Đình Khâm nói ngắn gọn, “Hỏi xong thì liên hệ trực tiếp với trợ lý Trần để xử lý.”

Quản gia Lý nghe đầu bên kia cúp máy, vừa định quay vào thì bất ngờ thấy Cố Thầm đứng ung dung dưới hiên nhà. Ông giật mình: "Cố tiên sinh?" Vừa mới nói chuyện điện thoại với đại thiếu gia xong, giờ lại đột nhiên thấy Cố tiên sinh đứng đây, suýt nữa ông còn tưởng mình đang đối diện với đại thiếu gia chứ! Đúng là già rồi mắt mờ.

Cố Thầm mỉm cười: "Chú Lý, chuyện tôi tham gia chương trình, phiền chú nói với Lệ tổng là không cần anh ấy giúp đâu ạ." Khó khăn lắm mới làm được một nhân vật quần chúng, nếu lại bị "hiệu ứng cánh bướm" quấy nhiễu thì sao được.

Quản gia Lý không hiểu sao, rõ ràng nụ cười của Cố Thầm rất thân thiện, nhưng ông lại cảm thấy áp lực rất lớn. Theo phản xạ, ông đáp ngay: "À... được rồi..." Hình như không ai biết chuyện cậu Cố tham gia chương trình, chẳng lẽ cậu ấy muốn tự mình lặng lẽ khởi nghiệp?

Sau khi hàn huyên với quản gia Lý vài câu, Cố Thầm tiễn ông xuống núi.

Xong xuôi, cậu tiện tay rửa bát, đi dạo tiêu thực, rồi kiểm tra lại tài sản của mình.

Chỉ thấy hiển thị: [Số dư: 3452.87 tệ].

Cố Thầm: “...”

Đây là hiệu quả của việc Cố tổng ăn không ngồi rồi sao?

Nhưng nghĩ lại, dạo gần đây cậu chi hơi nhiều tiền để nhờ người mua trà và các vật phẩm khác.

Dù vậy, đi làm là chuyện không thể nào. Cả đời này cũng không thể đi làm. Cái gì mà "nghỉ hưu rồi quay lại làm việc", cậu xin miễn.

Chợt nhớ ra hình như tháng này "chồng hờ" Lệ tổng vẫn chưa gửi tiền tiêu vặt cho mình?

Ngón tay Cố Thầm dừng lại ở số điện thoại được lưu với ghi chú "Lệ tổng", cằm chống lên tay, trầm tư suy nghĩ. Trước giờ toàn là cậu gửi tiền cho người khác, giờ lại được "chồng" nuôi, thấy ngại ghê.

Đang phân vân thì bỗng nhiên có tin nhắn bật lên:

[Tài khoản có đuôi xxxx của quý khách nhận được khoản chuyển tiền: 1.000.000,00 tệ. Số dư: 1.003.452,87 tệ.]

Cố Thầm: “?”

Vậy là từ nay "chồng hờ" chính là cây hái ra tiền của mình rồi nhỉ? Nhưng cây hái ra tiền này... không cần hái cũng tự rụng tiền sao? Hơn nữa còn rụng tận một triệu tệ một cách dễ dàng thế này?

Xem ra Lệ tổng vẫn giỏi hơn Cố tổng ngày trước rồi.

Thế là bản năng nghề nghiệp nổi lên, cậu tiện tay mở báo cáo tài chính của tập đoàn đa quốc gia mà Lệ Đình Khâm đặt trụ sở ở nước ngoài ra. 

Hừm, Lệ tổng cũng cừ thật đấy. Nếu là cậu làm CEO, e là cũng không thể làm tốt hơn thế.

Mà... mà làm gì cơ?

Cố Thầm lập tức gập laptop lại. Đôi tay này thật là hư đốn!

Làm vợ Lệ tổng không tốt sao? Mỗi ngày kiếm cả triệu tệ cơ mà.

Khi quản gia Lý ngồi trên xe xuống núi, ông mới sực tỉnh — mình xuống đây làm gì nhỉ? Vậy rốt cuộc cậu Cố tham gia chương trình gì? Hình như... chẳng hỏi được gì cả?!

Sáng hôm sau, Đỗ Nhụy Thanh đã làm nũng với bạn trai đại gia của mình và sớm lấy được bản chỉnh sửa hoàn chỉnh mà tổ chương trình đã biên tập suốt đêm.

Hai phút, không thừa một giây. Thậm chí, ngoài đoạn chuyển cảnh chứa logo nhà tài trợ và chương trình, thời lượng còn bị rút bớt 2 giây, chỉ còn 1 phút 58 giây.

Hắn vốn đã biết chồng của Cố Thầm sẽ không tham gia, chuyện này chẳng có gì bất ngờ. Thứ hắn muốn xem chủ yếu là nội dung. Biên tập viên rất biết điều, Cố Thầm quả thực không lộ mặt dù chỉ một giây, chỉ xuất hiện qua vài động tác tay và mấy câu trò chuyện với quay phim.

Nhưng khi Đỗ Nhụy Thanh nhìn thấy chiếc đồng hồ lộ ra trên cổ tay Cố Thầm lúc pha trà, hắn lập tức bật cười.

Đó là một chiếc đồng hồ thể thao, mà còn chẳng phải Apple Watch, chỉ là một thương hiệu nội địa vài trăm tệ.

Người ta vẫn nói, "nghèo chơi xe, giàu chơi đồng hồ." 

Ngay cả khi còn vô danh, hắn cũng biết phải mượn một chiếc đồng hồ xịn để tạo khí chất. Ấy vậy mà Cố Thầm, người đã "gả vào hào môn," lại chẳng hề để ý đến mấy chi tiết này. May mà quay phim biết cách bắt góc, chụp được khoảnh khắc này — một chi tiết chân thực được Cố Thầm vô thức để lộ.

"Haizz." Đỗ Nhụy Thanh lắc đầu thở dài. Gả cho nhà họ Lệ mà không được chồng yêu thương, còn keo kiệt với cậu ta đến mức này, thật đáng thương.

Mặc dù Cố Thầm chỉ là một người vô danh trong chương trình này, không có khán giả nào đặc biệt chú ý đến cậu ta, nhưng tâm trạng của Đỗ Nhụy Thanh lại vô cùng phấn khởi. Hắn còn tiện tay mua thêm chút "thủy quân" để dẫn dắt dư luận, đề phòng không ai để mắt đến những chi tiết này.

Quay phim đã biết cách quay, biên tập viên cũng biết cách cắt ghép—vậy thì cứ chờ phát sóng xem sao!

《Lớp Học Bổ Túc Tình Yêu》 là một chương trình thực tế về hôn nhân và tình yêu với hình thức mới lạ. Chương trình mời bốn cặp đôi đã kết hôn và bốn cặp đôi chưa kết hôn tham gia, với mục tiêu giúp các cặp đôi độc thân "học hỏi" từ những người đã lập gia đình, qua đó thúc đẩy tình cảm và tăng tỷ lệ kết hôn — cũng chính là ý nghĩa của cái tên "Lớp Học Bổ Túc”.

Mùa đầu tiên sau khi phát sóng đã bùng nổ độ hot, tạo ra vô số khoảnh khắc hài hước và meme. Nhưng trớ trêu thay, thay vì giúp nâng cao tỷ lệ kết hôn, chương trình lại vô tình làm tăng tỷ lệ ly hôn: các cặp đôi chưa cưới thì giúp vợ chồng đã kết hôn ly dị, còn các cặp vợ chồng lại giúp tình nhân độc thân chia tay.

Chính vì thế, mùa thứ hai sắp lên sóng đã thu hút sự mong đợi ngay cả trước khi ra mắt.

Mùa này vẫn giữ nguyên format cũ. Trong tập đầu tiên, chương trình sẽ ghi hình cuộc sống thường ngày của tám cặp đôi tham gia. Sau khi phát sóng, khán giả sẽ bình chọn để quyết định cặp đôi chưa cưới nào sẽ "học hỏi" từ cặp đôi đã kết hôn nào, làm cơ sở để quay tập hai và tập ba.

Lần này, vì mức độ nổi tiếng tăng cao, mùa hai không chỉ có ảnh hậu Lâm Dĩ Tố cùng bạn trai kém tuổi tham gia, mà còn có hai ngôi sao hạng A nổi tiếng với danh xưng "đối thủ một mất một còn hóa thành người yêu" bị công ty ép phải góp mặt…

Tám giờ tối, ngay khi chương trình lên sóng, nhiệt độ lập tức bùng nổ. Trong các phân đoạn của từng cặp đôi, đủ loại bình luận bay đầy màn hình, các meme cũng được spam liên tục.

Cho đến khi họ xem đến đoạn hai phút ngắn ngủi bị kẹp giữa chương trình — một phân cảnh có phong cách hoàn toàn khác biệt.

[???]

[???]

Một loạt dấu chấm hỏi tràn ngập màn hình.

[Thời buổi nào rồi mà trong show thực tế vẫn có quảng cáo dài tận hai phút thế này?]

[Là quảng cáo công ích à? Phải công nhận là cảnh quay khá đẹp.]

[Quảng cáo trà chăng?]

[Hay là quảng cáo đồng hồ thể thao?]

[Mọi người ơi, có khi nào đây cũng là một cặp không? Chẳng phải chương trình từng công bố có một cặp chồng chồng hào môn sao?]

Thế là số lượng dấu hỏi trên màn hình lại càng nhiều hơn.

Trước đây, khi chương trình công bố dàn khách mời, họ đã chia theo từng nhóm. Cặp của Cố Thầm được giới thiệu với danh nghĩa "chồng chồng hào môn." Công chúng đã quen với hình ảnh các cặp vợ chồng giàu có, và vẫn có người tò mò cuộc sống của một cặp vợ chồng cùng giới trong giới thượng lưu sẽ thế nào. Nhưng bây giờ không những khác xa mong đợi của họ, mà thậm chí còn chẳng có chút liên quan nào.

[Tổ quay phim và biên tập đang làm cái gì vậy? Đến mặt mũi người ta trông thế nào cũng không quay nổi, chỉ toàn cảnh vật thừa thãi.]

[Mà sao chỉ có một người? Không phải là cặp đôi sao? Lừa đảo à?]

[Thật sự quá nhàm chán, tôi sắp ngủ gật rồi…]

Đây chính là thời cơ để đội "thủy quân" mà Đỗ Nhụy Thanh thuê lên sân khấu dẫn dắt dư luận.

[Hào môn? Đeo loại đồng hồ này mà cũng gọi là hào môn?]

[Chén trà cũng chỉ là đồ thủ công hiện đại, hào môn này giả quá đi.]

[Tham gia show hẹn hò mà chồng còn không xuất hiện? Rõ ràng là chẳng yêu thương gì, thậm chí còn không có chút tôn trọng nào.]

[Chứng tỏ "gả vào hào môn" cũng có thể rất nghèo. Chồng không cho tiền, nên chỉ có thể đeo đồng hồ vài trăm tệ.]

Thế là khán giả bắt đầu không hài lòng:

[Tổ chương trình, nếu đã thuê diễn viên thì có thể làm chuyên nghiệp hơn chút không? Đây mà cũng gọi là hào môn?]

[Lại là kiểu "hào môn" đưa bạn đi dạo cửa hàng thời trang bình dân à? Cười xỉu.]

[Hay là nhân lúc chương trình mới phát sóng, đổi khách mời đi?]

[Người ta đều có đôi có cặp, chỉ có mỗi cậu ta một mình, nhìn đáng thương thật sự.]

——

Nhiếp ảnh gia Tiểu Lưu cũng đang theo dõi buổi phát sóng đầu tiên. Khi thấy những bình luận tiêu cực này, tay cậu ta run lên vì tức giận, không nhịn được mà để lại một dòng bình luận:

[Mọi người chưa từng gặp Cố tiên sinh ngoài đời! Chỉ cần gặp một lần, kiểu gì mấy người sẽ bị anh ấy chinh phục!]

Có người phản hồi:

[Nói chuyện hài hước ghê, mặt còn chẳng lộ ra thì làm sao gặp được ngoài đời?]

Tiểu Lưu càng tức hơn, chẳng phải vì có người nhờ vả nên tất cả cảnh quay lộ mặt của Cố tiên sinh mới bị cắt hết sao?

Ngay khi khán giả đang ném đá vì "hào môn giả tạo," một blogger chuyên về trà nghệ bất ngờ đăng lại đoạn cắt riêng phần của Cố Thầm trong chương trình:

[Đệch mợ! Người quay phim này thật sự phí phạm của trời mà!!! Ngày đầu tiên cậu ấy uống Thái Bình Hầu Khôi 「¹」, ngày thứ hai uống Lam Thiên Ngọc Diệp「²」, ngày thứ ba uống Đại Hồng Bào Vũ Di Sơn!!!「³」 Mỗi ngụm trà đều đáng giá hàng chục nghìn tệ, vậy mà cậu ấy cứ uống thoải mái!!! Còn trên kệ của cậu ấy toàn là những loại trà chỉ xuất hiện trong các buổi đấu giá! Tôi muốn chui vào màn hình để thưởng trà quá!!!]

Fan của blogger này hầu hết là dân mê trà, nên phần bình luận lập tức nổ tung. Rốt cuộc là ai mà lại có thể sở hữu nhiều loại trà đỉnh cấp như vậy? Nhưng khi họ bấm vào video gốc, lại thấy phần bình luận bên dưới toàn chê bai Cố Thầm là kẻ nghèo túng???

Thế là họ lập tức bắt đầu "giáo dục phổ cập":

"Lam Thiên Ngọc Diệp" từng được bán đấu giá với giá 745.000 tệ một cân.

"Thái Bình Hầu Khôi" loại này, 100 gram đã có giá 200.000 tệ.

Còn về Đại Hồng Bào Vũ Di Sơn… Thôi vậy, chắc là loại bình thường như cách Cố tiên sinh nói. Vì trà từ cây mẹ của nó có giá 10.4 triệu tệ mỗi kg và từ lâu đã trở thành bảo vật quốc gia.

Ban đầu Tiểu Lưu chỉ tức đến mức tay run, nhưng sau khi đọc được những bình luận này, tay cậu ta còn run dữ dội hơn. Đây là kiểu "uống thoải mái" của Cố tiên sinh sao??? Phải biết rằng, mỗi ngụm trà đó đáng giá cả một gia tài!

Cậu ta còn chưa kịp tiêu hóa hết cơn sốc thì một blogger thư pháp, người có theo dõi blogger trà nghệ kia, cũng bị chấn động.

[Má nó! Ngày đầu tiên cậu ấy viết "Huyền Bí Tháp Bia”, 「⁴」ngày thứ hai viết "Thạch Môn Ca" ,「⁵」  ngày thứ ba viết "Tùng Phong Các Thi"???「⁶」Hơn nữa còn viết hoàn hảo đến mức này? Đây là người sao? Đây thực sự là con người sao??? Cao thủ thư pháp thần bí này từ đâu xuất hiện vậy???]

Phải biết rằng "Huyền Bí Tháp Bia" là chữ Khải của Liễu Công Quyền, "Thạch Môn Ca" là chữ Lệ của Vương Nhung, còn "Tùng Phong Các Thi" là chữ Hành của Hoàng Đình Kiên. Muốn viết thành thạo từng loại chữ đã khó, vậy mà có người lại có thể viết tất cả đến mức hoàn hảo, chẳng lẽ không bị rối loạn nhân cách sao? Thế mà có người lại tùy tiện thể hiện kỹ năng này trong một chương trình hẹn hò. Dù không lộ mặt, nhưng nhìn dáng vẻ dường như chỉ mới ngoài hai mươi tuổi. Là người sao? Là người thật sao?! 

Blogger thư pháp vẫn còn đang ghen tị đến mức phát điên thì một đệ tử của một bậc thầy gốm sứ bỗng yếu ớt lên tiếng nhận lại bộ "đồ thủ công hiện đại" từng bị cười nhạo:

[Ờm… thật ra tác phẩm của sư phụ tôi đúng là không quá đắt. Bộ chén trà mà Cố tiên sinh đang dùng, lần trước đấu giá cũng chỉ có hơn 500.000 tệ thôi…]

Tiểu Lưu, người từng vô tình bưng bộ chén đó lên, vừa lướt đến bình luận này thì tay run dữ dội hơn.

Lúc này, cuối cùng mọi người cũng nghiêm túc nhìn lại đoạn video ngắn ngủi này:

[Anh quay phim à, biên tập à, tôi phát hiện mình đã trách nhầm các anh rồi. Trong vỏn vẹn 1 phút 58 giây, không có một giây nào là thừa!]

[Đệt! Mỗi giây đều có thể đào ra chi tiết! Tôi phải tải về và phân tích từng khung hình!]

[Chỉ có mình tôi là đang mê đôi tay của anh ấy thôi sao? Khoảnh khắc Cố tiên sinh đặt tay lên thành ghế, khí chất kia thực sự quá quyến rũ! Nhẫn cưới trên ngón áp út còn khiến người ta có cảm giác cấm dục nữa.]

[Thật lòng mà nói, mẫu vòng đeo tay thể thao kia đúng là rất tốt. Nhưng… Hu hu hu, thân hình hoàn hảo thế này mà vẫn kiên trì tập thể dục sao!]

[Hu hu hu, Cố tiên sinh thật bí ẩn. Chỉ vỏn vẹn 1 phút 58 giây, càng xem càng thấy tò mò.]

[Tổ chương trình, hãy nói cho tôi biết, rốt cuộc đây là nhân vật lớn nào mà các người đến mặt cũng không dám quay?!]

——

Tâm trạng Cố Thầm đang rất vui vẻ. Trước khi chương trình phát sóng, không có bất kỳ thế lực nào tác động đến việc cắt bỏ cảnh quay lộ mặt của cậu, vậy nên chắc sẽ không dẫn đến hiệu ứng cánh bướm nào ngoài ý muốn.

Cậu hâm nóng một ly sữa, thong thả đọc sách, chuẩn bị đi ngủ sớm. Còn những thứ như Weibo hay các nền tảng mạng xã hội khác, thông tin tràn lan quá, cậu không thèm để ý.

Chú thích:

「¹」 玄秘塔碑: Trà Thái Bình Hầu Khôi được trồng từ đầu thế kỷ 20 tại khu vực Hầu Khanh, chân núi Hoàng Sơn, Hấp (huyện), tỉnh An Huy. Để sản xuất ra Trà Thái Bình hầu khôi người ta dùng một giống cây trồng cho ra lá trà lớn khác thường. Thân và lá trà trong quá trình chế biến được làm phẳng thành hình dạng gọi là “hai con dao và một cực”. Đất đai ở đây ẩm ướt, quanh năm mây mù, do đó búp trà dài, thẳng, mập mạp mà mềm mại, màu xanh biếc, mặt lá phủ 1 lớp lông mịn. Mùi hương thơm ngát. Cánh trà rất dài, to, dẹt (dài khoảng 5-6cm). Nước trong xanh, hương thơm, hậu vị ngọt thanh.

giá 1tr tiền Việt trở lên cho 100g

Truyện mới