Phương Chu [Cảnh Gia Gia Pháp] Chương 4-11

[Cập nhật lúc: 17:04 31/03/2025]

Bạn đang đọc truyện tranh Phương Chu [Cảnh Gia Gia Pháp] - Chương 4-11 với chất lượng hình ảnh tốt nhất tại truyenfull.nl. Nếu bạn gặp sự cố khi đọc truyện vui lòng để lại bình luận bên dưới để chúng mình sửa lỗi. Các bạn cũng có thế xem nhiều bộ truyện HOT, truyện mới khác tại truyenfull.nl bằng cách truy cập vào các danh mục truyện trên thanh menu hoặc quay trở về trang chủ. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Thanks!

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cảnh Trăn bình thường cũng không đối Phương Chu lạnh lùng sắc bén, làm dáng bãi sắc mặt cho nên cũng không cảm thấy sau khi đánh cậu thì phải dỗ ngọt, nuông chiều. Anh thật làm không được ở trên bàn ăn gấp đồ ăn cho Phương Chu làm cho cậu ăn nhiều chút. Cho nên chỉ bưng chén, ngó lơ đứa nhỏ đang đau đến chỉ có thể nửa ngồi xổm mà nhìn về phía Cảnh Chí.

"Anh! buổi tối có thời gian sao?"

Cảnh Chí nuốt xuống thức ăn trong miệng, liếc mắt đứa bên cạnh mồ hôi lạnh chảy ròng ròng một cái, mới trả lời.

"Chín giờ có cái hội nghị qua điện thoại, hãy đến trước đó."

Phương Chu dù rất đau ngồi ở bên cạnh nghe hai người đối thoại đột nhiên phản ứng lại nhưng không dám nói toạc ra chỉ nghiêng nghiêng đầu nhìn Cảnh Chí.

"Anh hai! Anh tìm anh ba có chuyện gì nha?"

Vừa dứt lời, Cảnh Chí - Cảnh Trăn hai anh em phản ứng nhưng thật ra hoàn toàn không cần.

Cảnh Trăn.... trừng mắt nhìn Phương Chu, dùng ánh mắt mắng, em đến xem náo nhiệt hay gì a! Em không cẩn thận cầu xin một câu.... Anh liền bị đánh gấp đôi.

Cảnh Chí.... bỗng nhiên cười lên, nhìn Phương Chu, trong lòng biết rõ tâm tư của đứa nhỏ này. Nhìn hai người bực bội suốt một tuần, hiện giờ một trận đòn đánh đến không nhẹ, vậy mà Phương Chu còn nghĩ hộ anh ba nó, đứa nhỏ này rất có tâm, nhưng mà Cảnh Chỉ là ai.... sao có thể bị một nhóc con lừa gạt chứ, nếu vậy sống thật uổng phí a.

Cảnh Chí cố ý liếc mắt một cái đảo qua mông Phương Chu làm hại cậu bé thật vất vả mặt từ trắng chuyển sang đỏ rồi mới nói:

"Là anh ba em tìm anh, còn vì chuyện gì anh không biết à nha!"

Phương Chu cũng không dễ dàng từ bỏ.

"Em cũng có thể tới sao?"

Cảnh Chí cười.

"Em hỏi anh ba của em kìa."

Cảnh Trăn vốn đang nghẹn một bụng khí trừng mắt Phương Chu, lại không dám đánh gãy anh nói chuyện, giờ được phê chuẩn mở miệng, lập tức không chút nào che dấu bất mãn của mình.

"Ngại không đủ đau phải không! Cơm nước xong trở về phòng, không cho phép ra ngoài. Tập thể dục sáng mai nếu em chạy không được, đừng trách anh cầm roi mây lấy tiết tấu cho em."

Phương Chu miệng chu chu ra, chửi thầm, còn không phải không muốn anh bị đánh. Nghĩ tới nghĩ lui bởi vì mấy ngày nay nháo loạn vẫn chưa hỏi anh một việc, mang theo chút tâm ý trả thù khẽ hỏi Cảnh Trăn.

"Anh ba, Cù Tiêu Dần muốn em hỏi anh có thể dạy TaeKwonDo cho chúng em ở câu lạc bộ của trường không?"

Cảnh Trăn quả nhiên không phụ sở vọng của Phương Chu, mày nhíu thật chặt phun ra hai chữ "Không thể."

Phương Chu biết anh rất nhiều việc, chỉ hỏi một chút chứ không hy vọng nhiều, nhưng nếu Cảnh Trăn thật sự có thể làm huấn luyện, mình thật cao hứng, vì thế thử thăm dò.

"Kỳ thật một tuần chỉ dạy có một tiếng rưỡi. Anh ba! Này cũng không cần soạn bài chuẩn bị gì trước đi."

Cảnh Chí cười:

"Không cần suy nghĩ, anh ba em sẽ không dạy...."

Phương Chu ngẩn ra nhìn Cảnh Trăn.

"Anh ba nói sẽ suy xét dạy em."

"Nếu cần thiết nói." Cảnh Trăn miễn cưỡng lộ một tia ý cười.

"Như anh hai nói, ngoài em ra đối người ngoài mà nói là không có khả năng."

Truyện mới