6 giờ rưỡi tối thứ Bảy, Hứa Tiểu Phong đến như đã hẹn.
Thường vào thời gian này, đa số giáo viên, nhân viên trường học sẽ ăn cơm ở nhà hoặc nhà ăn chứ không lựa chọn ra ngoài, nhưng trên đường vẫn có người qua lại.
Dọc đường có đồng nghiệp nhìn thấy Hứa Tiểu Phong cùng Lâm Cẩm Vân sóng vai đi tới, lại vừa nói vừa cười, liền tò mò hỏi hai người đang định đi đâu.
Bọn họ đang đến nơi không tiện nói, vì thế đành phải cho vị đồng nghiệp kia một đáp án mập mờ. Hai người đồng thời mở miệng, lại cho ra hai câu trả lời khác nhau, làm cho hành tung hai người càng có vẻ ái muội khả nghi.
Nhưng hiện tại Lâm Cẩm Vân cũng bất chấp chuyện này, cô chỉ muốn mua được xe đạp càng sớm càng tốt.
Hai người ngồi một giờ xe, rốt cuộc cũng tới nhà máy xe đạp thành phố. Người họ hàng của Hứa Tiểu Phong họ Tiết, trước đó anh đã chào hỏi qua vị Tiết sư phụ này, vì thế hai người vừa mới đến cổng nhà máy, liền nghe thấy một tiếng huýt sáo vang lên từ xa.
Chà, thật đúng là bí ẩn, mua xe mà cứ như giao lưu tình báo không bằng.
Lâm Cẩm Vân tự nhủ trong lòng, nhanh chân đuổi kịp Hứa Tiểu Phong, hai người cùng Tiết sư phụ quẹo vào bảy tám ngã rẽ, đi qua ba bốn ngõ nhỏ, mới rốt cuộc dừng lại ở cuối con hẻm hẻo lánh.
Tiết sư phụ lấy chìa khóa ra mở cánh cửa gỗ không có gì nổi bật trước mắt, duỗi tay sang bên cạnh kéo một cái, trong phòng lập tức sáng lên.
Lâm Cẩm Vân giương mắt nhìn vào, phát hiện trong gian phòng nhỏ này chứa rất nhiều phụ tùng cùng dụng cụ xe đạp, có hai chiếc xe đạp 26 inch để ngay giữa phòng.
Đó chính là hai chiếc xe mà cô muốn.
Lâm Cẩm Vân mới vừa thấy xe, bước chân liền không tự chủ mà bị hấp dẫn đi qua đó, giống như thưởng thức hai tác phẩm nghệ thuật tinh xảo.
Chỉ nghe "Reng" một tiếng vang lên, trong phòng nháy mắt tối sầm.
"Ơ kìa?"
"Ây da, cô nhỏ à, đừng kéo chuông vậy chứ!" Tiết sư phụ cố tình hạ thấp thanh âm từ trong bóng đêm vội vàng truyền đến: "Nơi này tuy rằng hẻo lánh nhưng vạn nhất có người đi qua nghe được thì không hay đâu."
"Ây da, xin lỗi, xin lỗi, cháu nhất thời cao hứng, không để ý."
Tiết sư phụ lại bật sáng đèn, nói với Lâm Cẩm Vân: "Đây, hai chiếc đấy. Tôi đã thử qua rồi, không có vấn đề gì lớn cả. Chỉ là, trục bánh xe sau có hơi yếu, đạp mạnh sẽ có tiếng răng rắc. Tôi thiết nghĩ dù sao cũng là con gái chạy, sẽ không giẫm mạnh, nên mới không đổi cái khác cho cô. Cô nhỏ, cô có ngại việc này không?"
"Được rồi. Cô nhỏ này, nếu mà người khác có hỏi, cô cứ nói là cô mua xe về nhưng không thích màu xe nên đã sơn lại, rõ chưa?"
"Vâng. Rõ rồi ạ."
"Với cả, xe này không biển số không giấy tờ, nếu ở nông thôn thì cô chạy thế nào cũng được. Nhưng nếu ở trong thành thì phải đề phòng "mũ kê-pi" vịn lại kiểm tra, tốt nhất nên như Tiểu Phong, tốn chút tiền mua thêm biển số với giấy tờ, cậu ta biết cách đấy."
"Vâng."
