Một tuần tiếp theo, vì không cần làm thêm, Giang Tri Hỏa lại không thể tránh được tiết tự học buổi tối. Sau khi tan học thì cùng mấy người trong nhóm tiếp sức cùng chạy vòng, huấn luyện sự phối hợp.
Nhan Mộ giống như thường lui tới không cho người khác đụng tới hắn, học thần mà, cao lãnh là thói quen, nếu thật sự ngày nào đó trợ nên nhiệt tình khẳng định là đầu óc ra vấn đề, những người khác không đi để ý, dù sao không tiếp xúc chân tay lại không ảnh hưởng huấn luyện.
Giang Tri Hỏa xem như không thấy, không biết.
Nhan Mộ không muốn nói, anh không nên cố ý nhắc tới, hai người vẫn ở chung như thường.
Sự thật chứng minh, người vẫn là nên vận động nhiều hơn.
Từ ban đầu chạy hai vòng là có thể muốn mạng người, qua một tuần, thể lực tốt hơn không ít, chạy xong hai vòng còn có thể tiếp tục chạy, tuy rằng vẫn là sẽ suyễn, nhưng không đến mức giống phía trước như vậy tay mềm chân mềm, muốn chết muốn sống.
Đêm trước đại hội thể thao, sân thể dục như cũ náo nhiệt, tới không ít người mặc áo đồng phục trường khác.
Sân thể dục Nhất Trung đủ lớn, ngoài đường băng còn có một cái sân bóng rổ, vài cái sân liền ở bên nhau, bên ngoài bị một vòng lưới màu xanh lục ngăn cách. Sân bóng bị phân cách thành ba khu vực lớn, phân biệt làm đại bản doanh của mỗi trường.
Đại bản doanh của Nhất Trung được hội học sinh phụ trách trang, mười mấy người tốn cả đêm thổi vô số bong bóng, dùng KT rào xung quanh, mang lên đạo cụ, trang trí khắp khu vực như ngôi nhà bay với nhiều bóng bay rực rỡ đầy màu sắc.
Trong sân căn cứ sẽ chuẩn bị nước, đồ uống vận động và các đồ dùng khẩn cấp.
Các thành viên hội học sinh thậm chí còn đang thảo luận có nên mặc đồ hầu gái, danh nghĩa rằng cho tăng động lực cho vận động viên, cuối cùng đề xuất này bị hội trưởng nghiêm túc bác bỏ.
Cái đề xuất quỷ quái! Lại không phải quán cà phê mặc đồ hầu gái làm gì!
Đại bản doanh của trường trung học Hoàng Luận Kiều và trung học Khải Tinh còn đang bố trí, lục tục tới không ít người, tạm thời nhìn không ra là phong cách gì.
“Ngày mai đã là đại hội thể thao!”
Chạy xong hai vòng, lại theo kế hoạch huấn luyện vài lần trao gậy, nhóm tiếp sức ngồi vây quanh ở trên mặt cỏ, tuy rằng khi báo danh tuyển chọn không tình nguyện, nhưng đại hội thể thao thật sự đã đến, tất cả mọi người là vô cùng kích động.
Ít nhất là có kỳ nghỉ ba ngày mà!
“ mọi người thi đấu cố lên a!” Nam sinh A vươn tay.
Nam sinh B đem tay đặt ở trên mu bàn tay cậu ta, cười nói: “Cố lên! Đừng thua quá khó coi!”
“Nói cái gì thế!” Giang Tri Hỏa giận cười nói, “Có các Nhan ca và Hỏa ca của các cậu ở, sao mà thua được?”
“Ha ha ha ha ha!” Nam sinh C, “Sẽ không sẽ không! Tới tới tới! Hô một tiếng cho khí thế nào!”
Nam sinh nữ sinh lòng bàn tay mu bàn tay đan lên nhau, Giang Tri Hỏa không khỏi phải nắm lên tay Nhan Mộ, lòng bàn tay bao vây lấy mu bàn tay hắn, ngăn cách với tay người khác.
Nhan Mộ hơi kinh ngạc, nhiệt độ như thiêu đốt của lòng bàn tay thiếu bao lấy hắn, cùng những nam sinh cùng nữ sinh khác chồng tay, giơ lên thật cao, lại thả thật mạnh.
“Cố lên! Tiếp sức là số 1! Nhất Trung là number one”
Đại hội thể thao từ sáng sớm đã bắt đầu náo nhiệt vô cùng, muôn người đều đổ xô ra sân, trên sân thể dục chen đầy, đội ngũ diễu hành ngay từ đầu đã ở trên đường băng lập đội hình, chờ đợi đến lượt, trên đài chủ tịch, lãnh đạo các trường đang thay phiên tiến hành phát biểu trước khi lễ khai mạc chính thức bắt đầu.
Máy bay không người lái bay trên đỉnh đầu, trên khán đài sớm đã không có chỗ ngồi, không ít người đều là tự dọn ghế ngồi ở bên ngoài.
Người chen người, dải lụa rực rỡ còn thường thường từ đỉnh đầu bay xuống dưới, Giang Tri Hỏa không muốn chen lấn chung vui tìm náo nhiệt, thoải mái dễ chịu ngồi ở chỗ vận động viên.
Ngôi nhà bay của Nhất Trung nghiễm nhiên thành chỗ nhất định phải ghé qua của đại hội thể thao, không ít nữ sinh lôi kéo bạn bè lại đây chụp ảnh.
Mấy ngày nay không cần mặc đồng phục, các nữ sinh cuối cùng cũng được mặc váy cất xó tủ, ngay cả ủy viên thể Tôn Lập Vũ đều như tắc kè hoa mặc vào áo khoác Oversize, chỉ vì khó được mặc đồ tự do, còn đem balo giống của Giang Tri Hỏa mang đi.
Giang Tri Hỏa thấy balo kia, nhướng mày: “Rốt cuộc chịu mang balo lì mi tịt mang?”
“Đúng vậy.” Tôn Lập Vũ gạt chóp mũi, ăn mặc đẹp, người cũng tự tin hẳn, “Ngày thường nhưng luyến tiếc mang, rốt cuộc đồng phục không hợp với khí chất của balo này…… Ai dà, Hỏa ca cậu hôm nay cũng mang nó sao?”
Giang Tri Hỏa gật đầu: “Đúng vậy.”
Tôn Lập Vũ mang lên balo: “mau mau mau, mau chụp một tấm!”
Giữa nam sinh với nhau không để ý nhầm của nhau không, cũng không chú ý nhiều như vậy, Tôn Lập Vũ còn giục Giang Tri Hỏa mang lên chụp ảnh chung một tấm với cậu ta, chụp xong không bao lâu, sân thể dục gần xong phần diễu hành, vận động viên cần tập hợp, hai người đem balo đặt ở đại bản doanh, cùng đi về vị trí tập hợp.
Trận đầu thi đấu là ném tạ, sắp xếp vào hai giờ chiều, Giang Tri Hỏa sẽ thi trận thứ hai ngày thứ ba, liền bị hội trưởng Hội Học Sinh giữ lại làm hậu cần, cũng không làm gì nặng nhọc, chỉ nhờ dọn khối gạch, cần dọn đâu thì dọn.
Mấy vận động viên thi ném tạ muốn trong lúc nghỉ trưa lại luyện tập một chút, ăn xong cơm liền cùng nhau đi tới.
Khí hậu Lâm Thành thiên về miền Nam, tuy là cuối mùa thu ánh mặt trời giữa trưa như rất chói, cũng rất nóng, đại đa số người đều thích trốn trong phòng học, học sinh trường khác phần lớn tập trung ở lễ đường, kia có khu nghỉ ngơi chuyên môn mở, giờ phút này trên sân thể dục không nhiều người lắm, chỉ một đám đang mân mê máy bay không người lái, đại bản doanh cũng chỉ còn hội trưởng hội học sinh đang vừa ăn cơm chọn từ căng tin vừa nhìn đám người kia.
“Hội trưởng!” Trong đó một người nói, “Có thể lấy hai quả tạ tới không, mấy người chúng tôi muốn mấy cái để luyện tập.”
“ ok.” Hội trưởng nuốt xuống trong miệng cơm, nhìn về phía Giang Tri Hoả cũng đang ngồi xổm hóng hớt máy bay không người lái kia đám người, “Hỏa ca, có thể giúp tôi đi phòng thể dục lấy mấy cái quả tạ không?”
Giang Tri Hỏa chỉ nghe được tiếng hội trưởng đang gọi anh, nội dung cụ thể không nghe rõ, ngẩng đầu hỏi: “Cái gì?”
Hội trưởng chỉ hướng mấy vận động viên, nói: “Quả tạ ——”
Vận động viên cũng vẫy vẫy tay với anh: “ làm phiền!”
Giang Tri Hỏa hiểu rõ, so cái “