Đôi mắt đêm qua còn nồng nàn đa tình, giờ đây lại lạnh lùng tĩnh lặng như hồ băng mùa đông, nhưng lại có một tia tình ý man mác len lỏi ra từ khe nứt trên mặt hồ.
"Yến Yến." Chàng gọi tên ta, "Qua đây, đến bên cạnh ta."
Ta mặc bộ y phục mới may mấy hôm trước, váy rất dài, thêu những bông hoa màu đỏ nước phức tạp, gần như chạm đất.
Bước từng bước về phía Cảnh Hành, vạt váy lướt qua vết m.á.u trên mặt đất, màu đỏ tươi theo vải lan dần lên trên.
Cảnh Hành cứ như không nhìn thấy.
Chàng nắm lấy tay ta, nhẹ nhàng dỗ dành: "Tiểu nha hoàn này phạm quy củ, ta đã g.i.ế.c nàng ta, phu nhân sợ rồi sao?"
Ta theo bản năng muốn lắc đầu, nhưng nghĩ đến thân phận hiện tại của mình, lại gật đầu.
"Trong tiểu trù sẽ có nha hoàn mới thay thế nàng ta, phu nhân thích kiểu nào thì tự mình chọn lựa."
Đầu ngón tay ấm áp của chàng dính máu, nhẹ nhàng lau qua bên tai ta: "Yến Yến đừng sợ, ta đối với nàng tất nhiên sẽ không giống như đối với nàng ta."
Nhưng lời này lọt vào tai ta, chẳng khác nào "Yên tâm, ta nhất định sẽ đối xử với nàng như đã đối xử với nàng ta".
Bởi vì khoảnh khắc này, ta đột nhiên tỉnh táo khỏi ảo mộng tự huyễn hoặc bản thân, nhớ đến thân phận thật sự của Cảnh Hành.
Chàng nổi tiếng tàn độc, thủ đoạn thủ lạt, mạng người đối với chàng chẳng khác nào cỏ rác.
Huống chi giờ đây trong mắt chàng, ta chính là Đường Thính Nguyệt đã từng làm nhục chàng giữa đường.
Cẩm y hoa phục có lẽ khiến ta nhất thời tê liệt, nhưng không nên đến c.h.ế.t vẫn chìm đắm trong đó.
Đêm hôm đó, ta chủ động cầu hoan, khúm núm lấy lòng, khiến Cảnh Hành cũng không nhịn được mà thốt lên: "Sao hôm nay phu nhân lại nhiệt tình như vậy?"
Ta lắc đầu, nhìn chàng bằng ánh mắt dịu dàng đằm thắm, nhưng trong lòng lại đang suy nghĩ.
Chàng trân trọng cái hộp kia như vậy, bên trong chắc chắn cất giấu điểm yếu của chàng.
Vì vậy, mấy ngày sau, ta chọn một đêm khuya chàng ra ngoài làm việc, trèo cửa sổ ra ngoài, tránh Tú Nhi và hai tên hạ nhân võ nghệ cao cường, lặng lẽ lẻn vào thư phòng của Cảnh Hành.
Đây là lần đầu tiên ta đến thư phòng của chàng, khắp phòng thoang thoảng mùi gỗ lạnh lẽo, cùng với mực đang mài dở trên bàn, ánh trăng lọt qua khe cửa sổ, vừa vặn tạo nên một bầu không khí yên tĩnh.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp