Dịch: LTLT
Ở nơi khác, nhóm người ở lại “Thái Các” bắt chủ cửa hàng lại để điều tra lịch sử mua bán của hắn ta. Trên quyển sổ chữ Thái chẳng hiểu viết cái gì, viết chằng chịt mấy trang tên người.
“Đây đều là người “cầu đổi vận” ở chỗ anh sao?”
Chủ tiệm gật đầu: “Đều ở đây cả.”
Cảnh sát đọc từng dòng, không tìm thấy tên người liên quan đến vụ án trong những cái tên này: “Anh chắc chắn? Nếu lát nữa bị chúng tôi tra ra được anh giấu thông tin thì anh biết sẽ có hậu quả gì không?”
Chủ tiệm mặt sầu khổ, hỏi thăm hai người đàn ông giả thành khách hàng nói công ty mình sắp phá sản mấy lần trong bụng, nhưng miệng lại nói: “… Ôi chao, đã thế này rồi tôi nào dám giấu.”
Cảnh sát tiện tay lật một trang “vận thế” qua, tùy ý liếc một cái, bất ngờ nhìn thấy một cái tên quen thuộc ở trang này.
“Đây chẳng phải là người kia sao?” Một cảnh sát khác cũng để ý thấy, anh ta nhìn mấy chữ xiêu xiêu vẹo vẹo trên trang giấy này, “Người quản lý của ngôi sao nữ kia?”
Cảnh sát đẩy tờ giấy: “Chẳng phải anh nói đều ở đây sao? Vậy trang này là cái gì?”
Chủ tiệm khó xử nói: “Ờ thì… Người ở trang này không phải đến cầu vận.”
Cảnh sát nói thầm, nuôi quỷ thai lột da người không phải để cầu vận thì còn có thể vì cái gì?
Ngoại trừ tên được viết bằng tiếng Trung còn là chữ Trung xấu như gà bới thì những chữ còn lại trên trang giấy này đều là chữ Thái, hoàn toàn đọc không hiểu.
Cảnh sát trừng mắt: “Không cầu vận? Cầu cái gì?”
—-
“Mấy anh nên biết, La Dục trông rất đẹp trai, Ân Uyển Như cũng rất xinh đẹp, cô ta có thể tích lũy được danh tiếng hôm nay không thể không dính dáng đến gương mặt của cô ta.” Người quản lý của Ân Uyển Như để mặt mộc, ngồi trên ghế. Cô ta chẳng trang điểm, nhìn kỹ thì ngũ quan của cô ta tuy đẹp nhưng xương chân mày trông có hơi kỳ. Cô ta nói, “Thực ra không khác gì với mấy anh nghĩ, tôi không muốn đổi vận.”
Cô ta mỉm cười.
Bình thường, cô ta luôn trưng ra vẻ mặt nghiêm nghị, khi cười lên khóe miệng tạo ra độ cong vừa không tự nhiên vừa cứng ngắc.
Cô ta nói: “Thứ tôi cầu… là dung mạo.”
Trì Thanh không hiểu về phẫu thuật thẩm mỹ lắm, cộng thêm người quản lý của Ân Uyển Như sửa cũng khá tự nhiên, không phải kiểu mặt rắn truyền thống. Trước đây anh không nhìn đến người quản lý bình thường lại không đáng nghi này, lúc này càng nhìn càng cảm thấy ngũ quan kỳ lạ.
Advertisement
Mỗi một chỗ trên gương mặt của cô ta đều quá tiêu chuẩn, từ độ cao của mũi đến kích cỡ đầu mũi dường như đều đã được đo tỉ mỉ. Nhưng dù như thế cũng không được coi là xinh đẹp mỹ miều, đặc biệt là lúc cô ta làm biểu cảm, ngược lại có hơi cứng ngắc khó nói.
Người phụ nữ chỉ gương mặt của mình. Lúc cô ta nhấc tay lên, còng tay và xích sắt chạm vào nhau kêu to. Cô ta dùng âm lượng rất nhỏ nói ra một câu nói thật rùng mình: “Gương mặt này của tôi trong 5 năm nay đã đụng hơn trăm ngàn vết dao, làm mấy chục cuộc phẫu thuật. Tôi từng cắt mắt hai mí, cũng từng gọt cằm, mũi thì lấy sụn tai chống lên, thu nhỏ đầu mũi, cũng từng mổ khóe mắt, mài xương gò má, tiêm axit hyaluronic(*)… Những thứ mà các anh có thể nghĩ đến tôi đều đã làm.” (*tiêm cái này có tác dụng trẻ hóa da)
Bàn tay đeo còng của cô ta sờ từng chút từng chút trên mỗi vị trí của gương mặt mình.
Mỗi một vị trí đều đại diện cho mấy cuộc phẫu thuật.
Cuối cùng cô ta để tay xuống, ánh mắt bình thản. Chuyện đã đến nước này, cô ta cũng không trốn tránh nữa, nói rất bình tĩnh: “Chắc mấy anh đã điều tra được, trước đây tôi cũng là một nghệ sĩ.”
“Mười năm trước lúc tôi mới vào nghề, cái nghề này vẫn chưa vẻ vang giống như hiện tại. Ngôi sao vẫn chưa được gọi là ngôi sao mà gọi là con hát. Sau khi tôi ký hợp đồng với công ty thì phát triển không thuận lợi mấy, bọn họ cảm thấy tôi chưa đủ đẹp.”
Sửa thành thế này còn chưa tính là người đẹp nhất, trước khi phẫu thuật thẩm mỹ chắc cô ta thật sự có một gương mặt bình thường.
“Công ty đề nghị tôi đi phẫu thuật thẩm mỹ, nhưng sau khi phẫu thuật tôi vẫn không phát triển tốt. Bởi vì phẫu thuật quá mức, tôi từng bị hủy dung, mũi của tôi có một khoảng thời gian dài bị lệch.”
Cô ta cười khổ nói: “Sau đó như các anh đã thấy, tôi chuyển sang làm người quản lý.”
Giải Lâm nghe đến đây về cơ bản đã có thể đoán ra được động cơ hành hung của cô ta với chân tướng của sự việc này: “Cô từ quản lý Ân Uyển Như… Không, nên nói là cô căm hận tất cả nghệ sĩ có vẻ ngoài xinh đẹp mà cô quản lý. Bề ngoài, cô quản lý bọn họ nhưng thấy bọn họ dựa vào gương mặt đó càng ngày càng nổi tiếng, thực ra cô không vui.”
“Tôi đố kỵ với bọn họ.” Cô ta nói, “Tôi nằm mơ cũng mơ thấy lấy gương mặt của bọn họ đổi lên gương mặt của tôi.”
Thời gian quay về hôm cô ta trở thành người quản lý của Ân Uyển Như.
Cô ta làm ngôi sao không có thiên phú, nhưng làm quản lý lại rất có thủ đoạn. Sau khi lùi về sau sân khấu, cô ta từng bước thăng chức ở công ty. Một hôm công ty dẫn một cô gái chưa trang điểm ăn mặc gì cả nhưng xinh đẹp đến bất ngờ đến trước mặt cô ta: “Cô dẫn dắt cô ấy đi, cô gái này có diện mạo tốt, chắc chắn có thể phát triển được.”
Lúc đó Ân Uyển Như giống như những gì cô đã nói, hoàn cảnh gia đình không tốt, dù xinh đẹp nhưng ăn mặc lại rất quê mùa.
“Đối với Ân Uyển Như, tôi rất mâu thuẫn. Tôi không thể không quản lý cô ta, tôi muốn cô ta nổi tiếng lại không mong cô ta nổi tiếng. Tài nguyên ban đầu của cô ta không tốt, mới vào nghề chẳng hiểu gì cả, sau này có một chút thành tích nhỏ lại đắc ý vênh váo, đắc tội một ông chủ trong giới. Sau đó cô ta bị chèn ép một đợt.”
“Nhưng cô ta tốt số, mấy năm nay nhặt được một bộ phim, một phát nổi tiếng. Cả thế giới đều biết cô ta, biết tên của Ân Uyển Như.”
Nội tâm vặn vẹo phức tạp luôn gặm nhấm cô ta mọi lúc.
“Dù sau khi trở thành người quản lý, tôi cũng vẫn phẫu thuật thẩm mỹ. Ngoại trừ tu sửa mấy chỗ đã làm trước đó, tuổi tác cũng tăng cao, phần mặt dần dần trở nên không căng bóng. Thế là tôi thử tiêm chất béo, bác sĩ nói hiệu quả chất béo của cơ thể mình là tốt nhất, nhưng ông ta không nói với tôi là chất béo của cơ thể mình có một phần không hấp thu được. Sau khi phẫu thuật không lâu, chỗ tôi tiêm trên mặt hiện đầy cục u.”
“Tôi đành phải phẫu thuật lần nữa, lấy cục u trên mặt và dưới cằm của tôi ra. Phẫu thuật xong, lần đầu tiên tôi đến cửa hàng Phật bài.”
Đa số người trong giới mê tín. Sau khi phẫu thuật thẩm mỹ thất bại, trạng thái tinh thần của cô ta không tốt, nửa đêm thường ngồi dậy soi gương sau đó suy sụp khóc to. Thế là có người giới thiệu cô ta đến mua miếng Phật bài đeo: “Cửa hàng đó rất linh.”
Lúc đầu là Phật bài, sau đó cô ta nghe thấy chủ tiệm nói đến thi du dưỡng nhan. Bạ