Người Khác Là Vực Sâu Chương 73: Ngoại truyện 7

[Cập nhật lúc: 14:07 11/04/2025]

Bạn đang đọc truyện tranh Người Khác Là Vực Sâu - Chương 73: Ngoại truyện 7 với chất lượng hình ảnh tốt nhất tại truyenfull.nl. Nếu bạn gặp sự cố khi đọc truyện vui lòng để lại bình luận bên dưới để chúng mình sửa lỗi. Các bạn cũng có thế xem nhiều bộ truyện HOT, truyện mới khác tại truyenfull.nl bằng cách truy cập vào các danh mục truyện trên thanh menu hoặc quay trở về trang chủ. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Thanks!

*Ngoại truyện này nối tiếp ngoại truyện 4.

Dương Viêm trở về chỗ, thấy cô đang nghe điện thoại, dựa vào thái độ của cô, chắc hẳn cuộc gọi này liên quan đến công việc. Anh đặt đ ĩa đựng hoa quả xuống, đợi tới khi Diệp Tiểu Nhu nói chuyện xong.

“Một lãnh đạo của Cục Cảnh sát thành phố nghe bảo em đang ở đây, muốn em qua xem một vụ án.” Diệp Tiểu Nhu bất đắc dĩ nói: “Xem ra hôm nay chưa thể về nhà đâu.”

“Thế à? Vậy anh tới đúng lúc rồi.” Anh nói: “Có lẽ mấy ngày kế em sẽ không thể rời khỏi nơi này, còn anh thì không thể xa em lâu như vậy.”

Một tuần trước, ở một địa điểm triển lãm tại thành phố Long Thành, có người tổ chức một buổi triển lãm nghệ thuật biểu diễn chống bạo lực. Nội dung là một cô gái mặc quần áo bó sát, dùng băng dính dán miệng, hai chân hai tay bị trói bằng dây thừng, trước mặt để các loại đạo cụ được dùng trong nhiều hành vi bạo lực khác nhau.

Buổi triển lãm này làm theo một bậc thầy nghệ thuật biểu diễn ở nước ngoài, với tác phẩm mang tên “Rhythm 0”*. Trong tác phẩm, cô ấy đứng trước bàn quay mặt về phía khán giả, trên bàn đặt bảy mươi hai đồ vật, gồm súng, đạn, dao phay, đinh, xích sắt, roi, các vật dụng nguy hiểm khác. Sau đó cô ấy dùng thuốc làm bản thân tê liệt suốt sáu giờ. Cô ấy nói với mọi người, trong vòng sáu giờ này, họ có thể làm bất cứ chuyện gì họ muốn với cô ấy, có thể sử dụng bất cứ đồ vật nào, dù xảy ra hậu quả gì thì cô ấy cũng hoàn toàn chịu trách nhiệm.

*Năm 1974, nghệ sĩ biểu diễn Marina Abramović đã nảy ra ý tưởng cho một buổi biểu diễn mang tính nghệ thuật khác biệt thời bấy giờ: “Rhythm 0” – Âm Tiết Số O.

Buổi diễn kéo dài 6 giờ đồng hồ, được tổ chức tại Studio Morra, Naples. Marina Abramović sẽ đứng yên, để khán giả làm bất cứ điều gì họ thích lên người cô. Buổi biểu diễn đã trở thành một trong những thử nghiệm hiệu quả nhất giúp bộc lộ toàn bộ bản chất xấu xa của con người, những bài học thu được từ buổi biểu diễn đã đánh động toàn bộ dư luận thời đó và trở lên ám ảnh mãi về sau.

Ban đầu nhiều người chỉ thử thăm dò, xem có thật là cô ấy sẽ để họ làm gì tùy thích không. Có người dùng son môi vẽ linh tinh lên mặt cô ấy, có người dùng kéo cắt quần áo của cô ấy, có người vẽ tranh trên cơ thể cô ấy...

Sau khi họ phát hiện cô ấy thật sự không hề chống cự, có người bắt đầu bạo dạn hơn, sử dụng đồ vật sắc nhọn tổn thương cô ấy.

Trong suốt sáu giờ, cô ấy gần như bị mọi người bạo hành bằng nhiều cách tàn nhẫn khác nhau. Không ai ôm cô ấy, đến tận khi có một người dùng súng ngắn có nòng, chĩa vào đầu cô ấy thì mới rốt cuộc bị ngăn lại.

Khó lòng mà tưởng tượng, nếu lúc ấy không có ai ngăn cản, tác phẩm này ắt sẽ kết thúc với việc nhà nghệ thuật bị tra tấn tới chết.

Nhân cách là thứ không thể chịu đựng thử thách.

Nếu bạn nhất quyết muốn thử thách, vậy bạn sẽ chứng kiến những điều xấu xí nhất ẩn sâu trong nội tâm mỗi người, cũng là thứ bạn khó tin nhất.

Đây chính là sự sáng tạo của nghệ thuật biểu diễn ở nước ngoài. . Đọc‎

Truyện mới