Qua một tháng mọc nắm ở bệnh viện thì Cố tiên sinh cuối cùng cũng về nhà.
Về phần võ học với kiếm pháp thì anh đã vô cùng nhuần nhuyễn khi cơ thể ngủ còn linh hồn chạy vào không gian hệ thống luyện tập.
Vừa mới bước chân xuống xe thì anh đã bị một con bạch tuộc nặng hơn 40 cân mang tên Cố Nguyệt quấn quanh. Biểu tình của Cố tiên sinh xém nứt.
Thật sự anh rất ghét thân mật tiếp xúc với người sống đó có được hay không?
Mất một phen chín trâu mười hổ thì Cố tiên sinh rốt cuộc cũng thoát khỏi ma trảo của Cố bạch tuộc.
"Bảo bối sao em có thể tàn nhẫn với chị như vậy!!!"
"Chúng ta vẫn nên cách nhay xa một tý thì hơn." Cố Quân bình tĩnh mạt sát lời Cố Nguyệt nói.
"Hu em hết thương chị rồi!!!"