Hà Tình Tình trợn mắt há hốc mồm, lúc này cũng cực kỳ kinh ngạc.
Trong lòng cô thì hung thần ác sát như Hồ Bưu, ở trước mặt Diệp Thu lại hóa thành cháu trai.
Cái này muốn cô không kinh hãi cũng khó.
Qua nửa ngày, Hà Tình Tình mới tạm hồi thần trở lại, vẻ mặt khó tin hỏi: "Diệp Thu, sao Hồ tổng lại sợ anh như vậy?
Còn...Còn gọi anh là gia gia?"
"Có thể là vì, tôi và gia gia anh ta trông khá giống nhau!"
Diệp Thu khẽ nhếch khóe miệng, cười nhạt nói.
"Thôi đi, còn nữa sáng nay sau khi tôi đi, làm sao anh đòi được tiền nợ vậy?"
Hà Tình Tình trợn mắt liếc Diệp Thu một cái, vẻ mặt tò mò hỏi.
"Cũng không có gì, tôi đánh bọn họ một trận, đánh cho phục rồi, thì trả tiền thôi!"
Diệp Thu nhếch miệng cười, nói qua loa.
"Đánh bọn họ một trận?
Trời ơi, giống như vừa nãy hả?"
Khuôn mặt nhỏ của Hà Tình Tình tràn đầy khiếp sợ.
"Đúng a, trước kia tôi từng luyện võ ở Thiếu lâm tự!"
Diệp Thu gật đầu, mỉm cười nói.
"Thảo nào vừa nãy anh lại đánh giỏi như vậy!"
Hà Tình Tình gật đầu như nghĩ tới cái gì đó, coi như là đã tin lời Diệp Thu.
Sau khi hai người ăn no, liền tính tiền rồi đi ra ngoài Xuyên Thục Cư, dọc theo đường đi vừa đi vừa trò chuyện.
Trong lúc này, Diệp Thu đang nghĩ, làm thế nào để đưa mười vạn này cho Hà Tình Tình mà lại không làm tổn thương đến lòng tự trọng của cô ấy, để cô ấy không cảm thấy là mình đang bố thí cho cô ấy.
Nghĩ cả nửa ngày.
Khó khăn lắm mới nghĩ ra một cái lý do.
Diệp Thu vừa chuẩn bị nói ra.
Nhưng vào lúc này.
Điện thoại của Hà Tình Tình bất chợt reo lên.
"Thật ngại quá, tôi nghe máy cái đã!"
Hà Tình Tình mỉm cười xin lỗi, sau đó nhanh chóng lấy điện thoại ra, ấn nút nhận cuộc gọi.
Nhưng mà không bao lâu sau.
Khuôn mặt nhỏ của Hà Tình Tình trở nên cực kỳ khó coi, hai mắt đỏ hoe, nước mắt đảo quanh trong hốc mắt.
Còn Diệp Thu đang đứng bên cạnh Hà Tình Tình, ít nhiều anh cũng nghe được một ít.
Hình như là bệnh tình của mẹ Hà Tình Tình trong bệnh viện lại trong tình trạng nghiêm trọng, bác sĩ bảo Hà Tình Tình nhanh chóng tới bệnh viện.
Sau khi cúp điện thoại.
Hà Tình Tình đã mất bình tĩnh rồi, cô nhìn Diệp Thu, vẻ mặt lo lắng nói: "Diệp Thu, bệnh tình của mẹ tôi lại nghiêm trọng rồi, tôi phải nhanh chóng tới bệnh viện." . Bạ