“OK!”
Nam sinh tên Đại Lực kia cười khẩy gật đầu, sau đó tiến lên, nhìn ba người Diệp Thu, mặt đầy vẻ khinh miệt nói: “Đám ăn hại kia, dỏng tai lên mà nghe cho kỹ đây, bọn này chính là chiến đội CNT, chiến đội chuyên nghiệp đứng đầu ở thành phố Giang Châu, còn người này, chính là đội trưởng của bọn này, Lãnh Phong!”
“Thế thì sao?”
Âu Dương Hạo sa sầm mặt mày hỏi.
“Lại còn sao à?”
“Điều này có nghĩa là rank bét nhất của năm người bọn tôi đều là đại cao thủ, mà đội trưởng của bọn này còn là huyền thoại thứ 13 trên bảng xếp hạng server trong nước, bây giờ đã rõ khoảng cách giữa các người và bọn tôi chưa?”
“Đám vô dụng!”
Đại Lực cười khẩy, vẻ mặt đầy kiêu ngạo nói.
“Cậu!”
Âu Dương Hạo tức đến trợn trừng đôi mắt.
“Nhìn cái gì mà nhìn?”
“Có giỏi thì đánh bại tôi đi, đồ rác rưởi!”
Đại Lực khinh bỉ nhìn Âu Dương Hạo, vẻ mặt bất cần hống hách nói.
“Được rồi Đại Lực, chúng ta không cần phí lời với mấy con gà này!”
Đội trưởng Lãnh Phong xua tay, sau đó nhìn ba người Diệp Thu, vô cùng cao ngạo nói: “CNT bọn tôi sắp phải tham gia giải đấu cấp thành phố, muốn trưng dụng chỗ này làm phòng huấn luyện tạm thời, mời ba đống rác rưởi các người mau chóng biến khỏi chỗ này, đừng có làm ô nhiễm không khí ở đây, ảnh hưởng đến trạng thái huấn luyện của chúng tôi!”
“Biến ra ngoài! Biến ra ngoài!”
Trong phút chốc, đám người vây quanh chiến đội CNT cùng tiến vào lúc trước đều gào lên.
Trong đám người này có nam có nữ, cơ bản đều là người trẻ tuổi.
Có vẻ như đều là đám fan não tàn của chiến đội CNT này.
Nhìn trận hình của đối phương.
Đôi mắt Diệp Thu híp lại trông đầy nguy hiểm.
Thật ra, anh là một người rất hiểu lý lẽ.
Nếu như ban đầu. . Tì