Là Tự Cô Đơn Phương Sao? Chương 43: Người em thích là chị ấy!

[Cập nhật lúc: 08:36 31/03/2025]

Bạn đang đọc truyện tranh Là Tự Cô Đơn Phương Sao? - Chương 43: Người em thích là chị ấy! với chất lượng hình ảnh tốt nhất tại truyenfull.nl. Nếu bạn gặp sự cố khi đọc truyện vui lòng để lại bình luận bên dưới để chúng mình sửa lỗi. Các bạn cũng có thế xem nhiều bộ truyện HOT, truyện mới khác tại truyenfull.nl bằng cách truy cập vào các danh mục truyện trên thanh menu hoặc quay trở về trang chủ. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Thanks!

     Tia nắng sáng chiếu lên tấm rèm màu kem làm căn phòng thêm ấm áp, Phong Vân là người tỉnh dậy trước tiên, nhìn sang bên cạnh có một cô gái nhu thuận nép vào lòng cô ngủ say , nghĩ đến chuyện tối qua,cô gái này bước vào cuộc đời cô làm cô bỗng chốc cảm thấy cuộc sống ngập tràn hạnh phúc. Phong Vân ôn nhu đặt lên trán Kỳ Hân 1 nụ hôn , cảm thấy không đủ, tìm đến môi, in 1 nụ hôn nữa, rồi mới không tiếng động rời giường làm bữa sáng tình yêu.

     Nghe được tiếng đóng cửa, Kỳ Hân mới mở mắt ra, kỳ thật lúc Phong Vân tỉnh thì cô cũng đã tỉnh luôn rồi, chỉ là giả bộ để xem tên kia có làm gì không thôi, nhưng ai biết Phong Vân lại 'hiền lành' như vậy, chỉ hôn hôn cô rồi rời giường, chắc là đi làm bữa sáng rồi. Cô vươn vai 1 cái , cảm thấy vùng dưới ẩn ẩn đau, nhớ lại đêm qua , lại nhìn grap giường có 1 lõm đỏ tươi nho nhỏ, thì mặt lại hồng, cười , cười đến hạnh phúc. Mặc dù là lần đầu tiên nhưng cô cũng không phải mong manh dễ vỡ, nên tự mình đứng lên kéo màn ra, nắng ấm áp bao trùm lấy cô, hít 1 hơi, cô vui vẻ 'rốt cuộc .. tôi cũng trở thành người phụ nữ của cậu rồi, cảm giác này.. thật tốt' rồi cô tự mình đi vào phòng tắm , mặc dù đi có hơi ..khó khăn!


    Lúc Phong Vân trở lại, thấy grap giường trống không , chỉ nghe phòng tắm có tiếng nước chảy, tội cô khi nảy còn đang nghĩ viễn vong mở cửa ra thấy ngay cô công chúa yếu ớt sau đem động phòng đầu tiên, cô làm hoàng tử vào bế công chúa vào phòng tắm, cảnh tượng biết bao lãng mạn, nhưng..không!công chúa của cô đã tự mình đi, người ta là công chúa ngủ trong rừng thì sẽ cần hoàng tử , còn này là công chúa ngủ phòng cô nhaa, nên hơi khác so với tưởng tượng, Phong Vân buồn cười tự ngồi cười một mình.

   Kỳ Hân tắm luôn luôn lâu hơn so với người khác, Phong Vân nổi hưng trêu cô một chút, cô lại tủ đồ của mình chọn chọn lựa lựa được 1 bộ đồ hợp với Kỳ Hân , cầm lên rồi đến cửa phòng tắm gõ cửa:

_"Kỳ Hân à!!"

     Cô nghe tiếng khóa vòi sen, rồi tiếng Kỳ Hân truyền ra :


_"Làm sao vậy?"

_"Cậu chưa lấy đồ đúng không,bộ đồ hôm qua của cậu tôi đem giặt rồi, tạm thời chưa khô, tôi có lấy đồ cho cậu đây, cậu mặc tạm vậy, à, còn có khăn, cậu mở cửa ra lấy"

_"Ân.."

   Kỳ Hân mở cửa, nhưng dùng cửa che lại toàn bộ cơ thể mình, chỉ ló cái đầu với cánh tay mình ra để lấy đồ, Phong Vân cảm thấy buồn cười nói:

_"Cậu che che làm gì, của cậu tối qua tôi đều nhìn sạch hết rồi, còn xấu hổ"

   Xong còn như mấy tên sắc lang nhìn tới nhìn lui ngực Kỳ Hân, Kỳ Hân đỏ mặt thẹm quá hóa giận, giựt đồ trên tay Phong Vân xong đóng cửa cái rầm , xong rồi mới nói vọng ra:

_"Tại vì cậu nhìn rồi, tôi mới không cho cậu nhìn nữa, vật gì nhìn nhiều sẽ mất đi giá trị của nó, thà nhìn ít mà còn khát vọng muốn chiếm muốn nhìn tiếp tục , nhìn hoài sẽ thấy tầm thường không còn nhận ra giá trị của nó nữa, cho nên...tôi sẽ không để cậu nhìn nhiều đâu"


  

   Tự nói xong , Kỳ Hân còn tự hào vì câu trả lời quá logic của mình mà cườ tươi, bỏ lại Phong Vân ngoài cửa vẫn còn choáng ' thôi rồi, tiểu công chúa của cô không những mạnh mẽ, mà còn có cái mỏ thật là làm người ta không phản bác được' !

    Lúc Kỳ Hân sửa soạn xong xuôi bước ra khỏi phòng tắm, Phong Vân cũng thay đồ xong, cô nói:

_"Tôi làm bữa sáng rồi, hơi đơn sơ nhưng bổ dưỡng, cũng đủ no bụng, cùng ăn nào"

    Theo lời nói của Phong Vân, Kỳ Hân nhìn vào mâm thức ăn gồm 2 ly sữa, dĩa patê, trứng chiên và vài cái bánh mì sanwich, cô cũng đói bụng nên chỉ ừm 1 tiếng rồi ngồi vào bàn bắt đầu ăn nhưng có 1 người không chịu an phận ngồi đằng sau ôm cô, tựa mặt lên vai cô , nhìn thấy vết đỏ trên cổ cô, Phong Vân nói nhỏ nhẹ tựa như thủ thỉ:
_"Tôi chắc chắn sẽ chịu trách nhiệm với cậu ..chắc chắn.."

  Nghe thế , Kỳ Hân cười cười , lấy tay xoa đầu Phong Vân 1 cái , cưng chiều bảo:

_"Cậu còn không chịu trách nhiệm được sao?"  trải qua đêm qua , Kỳ Hân bỗng nhớ đến rất lâu rồi có 1 lần cô say rượu được Phong Vân đưa về nhà, trong cơn say cô có cảm giác tương tự như đêm qua , chợt cô hiểu ra 'cậu nên chịu trách nhiệm lâu rồi mới phải' đợi đấy , có ngày tôi sẽ chịu trách nhiệm ngược lại với cậu.

      Nghĩ là nghĩ như vậy , nhưng Kỳ Hân vẫn cười nói:

_"Nào đừng quấy nữa, cậu ngồi dính tôi như vậy thì làm sao cậu ăn sáng được đây ?"

    Phong Vân nũng nịu:

_" Cậu đút tôi ăn" (t/g:

Truyện mới