Nhớ lại hôm đó khi nội thị bẩm báo, nói rằng Tống Miểu Miểu không muốn Tiêu Thuật đến tìm ta.
Tiêu Thuật lúc ấy chỉ hừ lạnh đáp:
"Mặc kệ nàng ta, nàng ta chỉ là cố ý mà thôi."
Ta quay lại với thực tại, cất lời:
"Chính nương nương đã đuổi ngài ấy đến."
Bị ta nói trúng, Tống Miểu Miểu dứt khoát ném giấy bút, nằm bẹp xuống đất.
"Tiêu Thuật ấy à, quan hệ của ta với hắn giống như cha ta với cha muội vậy."
"Ta nói đi đông, hắn nhất định đi tây. Ta nói đi bắc, hắn nhất định hướng nam."
"Ta nói không cho hắn đi, hắn lại cứ nhất định phải đi. Chiêu này lần nào cũng hiệu quả!"
Ta nhìn Tống Miểu Miểu, bỗng cảm thấy nàng dường như rất "ngốc mà khôn".
Hai lần ta gặp Tiêu Thuật, hắn đều nhắc đến việc Tống Miểu Miểu náo loạn.
Ta liền đoán ra, có lẽ nàng cố tình đẩy Tiêu Thuật về phía ta.