Em Sẽ Tắt Máy Khi Nhớ Đến Anh Chương 24

[Cập nhật lúc: 06:00 11/04/2025]

Bạn đang đọc truyện tranh Em Sẽ Tắt Máy Khi Nhớ Đến Anh - Chương 24 với chất lượng hình ảnh tốt nhất tại truyenfull.nl. Nếu bạn gặp sự cố khi đọc truyện vui lòng để lại bình luận bên dưới để chúng mình sửa lỗi. Các bạn cũng có thế xem nhiều bộ truyện HOT, truyện mới khác tại truyenfull.nl bằng cách truy cập vào các danh mục truyện trên thanh menu hoặc quay trở về trang chủ. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Thanks!

Gió chiều ấm áp xuyên qua rèm cửa, hôn nhẹ lên mặt bàn gỗ hồ đào.

Chiếc bàn quay vào tường, trưng một quyển lịch vẽ tranh phong cảnh.

Ngày 25 tháng 5 được khoanh tròn bằng bút dạ đen.

Chủ nhật, ngày 27 tháng 5, tức ngày hôm nay, được vẽ một hình trái tim ngọt ngào bằng bút dạ hồng.

Từ sáng đến giờ, Vân Nhiêu ngồi trên bàn đọc bản dịch hơn ba tiếng đồng hồ.

Mãi đến khi bụng réo thì cô mới biết đã tới giờ trưa nên vội vàng kết thúc công việc rồi đi vào bếp nấu mì.

Buổi trưa cô định ăn nhiều để tối đi ăn thì vẫn giữ được vẻ thanh lịch, thong dong.

Để chọn được nhà hàng mời anh Cận Trạch đi ăn tối, hai hôm nay Vân Nhiêu đã lục tung khắp app review, note nhiều đến mức đầu óc rối tung cả lên thì cuối cùng cũng chọn ra được một nhà hàng xịn mịn, phong cách trang nhã, mà quan trọng ấy là nhà hàng kiểu Pháp rất tôn trọng sự riêng tư của khách hàng.

Gọi cho điện cho nhà hàng với tâm thế hi vọng dạt dào, tuyệt quá, phải đặt trước một tháng mới được.

Cô gọi thử cho mấy nhà hàng khác nhưng số cô thì vẫn đen như thường. Những nhà hàng xứng tầm với đàn anh thì toàn phải đặt trước.

Bất lực quá, Vân Nhiêu đành nhờ sự giúp đỡ của nhà tư bản độc ác.

Nhắn tin chưa đầy năm phút, chị đại Lê đã gọi đến, may sao, nhà hàng cô ưng lại còn chỗ rồi.

Cô gửi địa chỉ nhà hàng cho Cận Trạch, ai dè còn bị anh trêu dạo này Tiểu Vân Nhiêu giàu quá.

Anh lúc nào cũng như thế, để bộc lộ sự thân mật nên toàn thêm chữ “Tiểu” ở trước tên cô. Cơ mà cô cũng rất thích anh gọi mình như vậy. Cảm giác như mình nhận được sự chiều chuộng vô vàn của người ấy chỉ từ những câu chữ nhỏ nhoi.

Sau ấy anh nói tiếp, khoảng năm giờ chiều anh sẽ lái xe đến nhà đón cô.

Hôm nay đã đến ngày hẹn. Trên bàn ăn trưa, Vân Nhiêu vừa húp mì vừa cầm điện thoại bằng tay trái, ánh mắt lia đi lia lại đoạn inbox với anh.

Cô thèm ăn một cách vô lí, nay nấu mì nhiều hơn mọi ngày mà chưa gì cô đã ăn hết rồi.

Mỗi khi như thế này, hai đứa trong hội chị em sẽ thả sức tìm cảm giác tồn tại cho mình.

Lê Lê: Còn năm tiếng nữa sẽ đến giờ hẹn!

Tay Vân Nhiêu run run, vội rep lại ngay: Ăn có một bữa thôi, tao muốn mời anh ấy từ lâu rồi mà.

Lê Lê: Ò.

Lê Lê: Số người muốn mời anh ấy ăn cơm trải dài đến tận Nam Cực. Xin hỏi sao đã đến lượt công chúa rồi?

Vân Nhiêu suy nghĩ một lúc rồi mới trả lời: Bởi vì tao là em của bạn thân anh ấy.

Nhắn xong thì cô lại là đứa bật cười đầu tiên.

Lê Lê: Vậy xin hỏi anh mày là ân nhân cứu mạng anh ấy à?

Lê Lê: Hay là nợ anh ấy 80 triệu mãi chưa trả?

Ôn Dữu: Hay là bố ruột của anh ấy?

Truyện mới