Em Có Tình Tôi Có Ý Chương 96: Thân Mật Thêm Một Bước

[Cập nhật lúc: 05:34 31/03/2025]

Bạn đang đọc truyện tranh Em Có Tình Tôi Có Ý - Chương 96: Thân Mật Thêm Một Bước với chất lượng hình ảnh tốt nhất tại truyenfull.nl. Nếu bạn gặp sự cố khi đọc truyện vui lòng để lại bình luận bên dưới để chúng mình sửa lỗi. Các bạn cũng có thế xem nhiều bộ truyện HOT, truyện mới khác tại truyenfull.nl bằng cách truy cập vào các danh mục truyện trên thanh menu hoặc quay trở về trang chủ. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Thanks!

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vi Anh Hoa Uyển vẫn là nơi chứa đựng cơn ác mộng mà Ngu Thư Hân không bao giờ muốn nhớ lại. Nàng từng nghĩ điều mà bản thân khó vượt qua nhất chính là khoảng thời gian ba mẹ qua đời nhưng không Thư Hân rời đi Vi Anh Hoa Uyển nàng một lần nữa cảm thấy ở căn hộ cao cấp mới là điều thống khổ nhất. Bản thân nàng khi ở đó cứ như một xác sống không có linh hồn chả khác nhau ở chỗ nào? Cho nên Thư Hân vẫn theo bản năng mâu thuẫn với tất cả thứ liên quan tới căn hộ. Sinh nhật ngày đó Triệu Tiểu Đường đưa cho nàng chìa khoá căn hộ Thư Hân không hề nghĩ ngợi liền từ chối, nàng không muốn lại trở về chứng kiến cơn ác mộng kia nữa. Sau khi tới đoàn phim Thư Hân chậm rãi phát hiện càng ngày càng nhiều phương diện khác của Tiểu Đường, hình tượng băng lãnh vô tình của cô hoàn toàn thật giống bị lật đổ thay thế bằng một Triệu Tiểu Đường giàu tình cảm và chai mặt có sức sống hơn. Bây giờ nghĩ lại trở về căn hộ ở Vi Anh Hoa Uyển tựa hồ cũng không có như vậy khó có thể tiếp nhận rồi.

Có thể nơi đó cùng Triệu Tiểu Đường chung sống sẽ cho nàng cảm giác không giống nhau.

Ít nhất lần này nàng có Triệu Tiểu Đường bồi ở bên người.

Gió nhẹ kéo tới Tiểu Đường nghiêng đầu nhìn Thư Hân cuối cùng đưa tay giúp nàng vén những sợi tóc lòa xòa trước mặt qua sau tai, lòng bàn tay kề sát ở trên nốt ruồi của nàng cô nhẹ giọng nói: "Hân Hân."

Ngu Thư Hân cùng cô đối diện ánh mắt trong trẻo chứa tinh quang nàng mím môi cười: "Hả?"

Triệu Tiểu Đường nói: "Tôi hiện tại rất muốn hôn em."

Ngu Thư Hân bị lời nói trắng trợn này của Tiểu Đường làm cho ngại ngùng đỏ mặt không biết nói gì bây giờ. Hai người ngồi ở bên ghế đá nhìn xung quanh cũng không biết Lâm Diệp lúc nào sẽ lại đây. Bốn phía cũng không phải rất tốt để che giấu tình cờ còn có nhân viên chương trình làm việc khác, muốn cũng không thể ở đây hôn môi. Ngu Thư Hân vuốt ve mu bàn tay của Tiểu Đường nghe cô nói: "Chúng ta đi đến phòng vệ sinh."

Triệu Tiểu Đường âm thanh khàn khàn đè nén hơi thấp, ánh mắt cô nặng nề tối lại, tâm tình lăn lộn. Đôi mắt nóng bỏng dường như muốn nuốt lấy Ngu Thư Hân nhưng từ ánh mắt đó Thư Hân vẫn có thể cảm nhận sự ôn nhu từ cô. Triệu Tiểu Đường tính cách vẫn luôn thẳng thắn tới như vậy muốn hôn nàng cũng càng ngày càng trắng trợn không kiêng dè thế nhưng Tiểu Đường lại rất có chừng mực khắc chế mà thủ lễ. Chỉ cần là nàng không muốn Triệu Tiểu Đường dù cho đè lên chính mình sắp bạo phát tình cảm cũng sẽ không cưỡng bức nàng nửa phần, luận về ý chí  giữa các nàng vẫn là Triệu Tiểu Đường khá mạnh. Nhưng bây giờ người có tính tự chủ mạnh như Tiểu Đường lại đề nghị tới nhà vệ sinh Ngu Thư Hân biết cô ấy không phải không kịp đợi mà là lời nói vừa rồi của nàng mang đến cho Tiểu Đường xung cảm quá mạnh khiến Tiểu Đường muốn làm những gì đó để chứng minh không phải là bản thân cô ảo tưởng.

Ngu Thư Hân đương nhiên biết mình nói như vậy không khác nào thừa nhận cùng Tiểu Đường có quan hệ. Khoảng thời gian này tuy rằng Tiểu Đường cùng nàng thân mật cực kỳ cũng không dám chủ động hỏi dò, cô ấy vẫn hướng về bên cạnh mình tới gần muốn hòa vào cuộc sống của nàng thế nhưng Tiểu Đường chưa từng chủ động chọc thủng màng giấy ngăn kia.

Nghĩ tới đây Ngu Thư Hân biểu tình gương mặt không khỏi mềm mại xuống, nàng mở miệng: "Tốt.... "

Thư Hân còn chưa nói hết lời phía sau đã bị Tiểu Đường kéo tới nhà vệ sinh. Nơi này xây dựng nhà vệ sinh giống như trong trường học có 6 cái phòng nhỏ cách tầng, có tấm ván cửa gỗ chống đỡ. Trong phòng vệ sinh không có ai Triệu Tiểu Đường trực tiếp lôi kéo Ngu Thư Hân đi tới vách ngăn tận cùng bên trong. Ngu Thư Hân còn chưa không kịp nói chuyện đã bị Tiểu Đường ôm lấy hôn nàng đi vào trong, cô rất vội vàng hấp tấp cảm giác rất muốn được thỏa mãn du͙ƈ vọиɠ. Hai người dựa vào nhau rất gần, Ngu Thư Hân trước mắt Tiểu Đường nhắm chặt hai mắt, khóe mắt ửng hồng, trường lông mi hơi run. Nàng chưa từng thấy Tiểu Đường thất thố như vậy đáy lòng hiện lên gợn sóng từng điểm từng điểm một, Thư Hân cũng không nhịn được viền mắt nóng rực, chóp mũi đau xót. Tiểu Đường dùng đầu lưỡi khắc họa hình đôi môi nàng, Thư Hân hé môi thở nhẹ dụ dỗ Tiểu Đường đi vào hấp thu mật ngọt.

Rất ngọt, rất thơm, rất mê người.

Lần này hôn môi không thể nói được ai là người nắm giữ thế chủ động thế nhưng hai người tâm tình không thể nghi ngờ đều rất kích động. Ngu Thư Hân bị Tiểu Đường đặt ở trên ván cửa trước ngực chính là Tiểu Đường, hai người ôm nhau rất chặt như đều rất muốn đem đối phương hòa tan vào bên trong thân thể. Triệu Tiểu Đường một cái tay nâng eo Thư Hân, một cái tay đặt ở trên ót của nàng, hai người bởi vì dùng sức dựa vào nhau ngực bị chèn ép tới hơi biến hình.

Ngu Thư Hân hai tay ôm Triệu Tiểu Đường dùng sức ghì cơ thể cô áp sát bụng nhô lên của mình để cảm nhận, mặc sức để Tiểu Đường hút hết dưỡng khí trong khoang miệng mình. Một bàn tay của Thư Hân len lỏi vào trong chiếc áo phông của cô như một con rắn nhỏ linh hoạt đi khắp eo thon da thịt nhẵn nhụi của Tiểu Đường. Xúc cảm ấm áp làm cho bụng dưới của Thư Hân cuốn lên một luồng sóng nhiệt, chóp mũi quanh quẩn hơi thở của hai người. Thư Hân dùng sức đẩy Tiểu Đường lùi sau hai bước, Tiểu Đường ngã ngồi ở trên nắp bồn cầu Thư Hân đứng cúi đầu ôm lấy gương mặt Tiểu Đường tiếp tục hôn cô.

Hai người một đứng một ngồi, Triệu Tiểu Đường lo lắng tư thế của Thư Hân như vậy rất mệt liền đưa tay ôm Thư Hân ngồi dạng hai chân ở trên chân của mình. Ngu Thư Hân bị ép ngồi ở trên đùi Tiểu Đường cũng may cô khép hai chân lại tư thế mới không lúng túng. Nàng liền so với Tiểu Đường cao hơn một chút, hai người kết thúc nụ hôn cánh môi Thư Hân hơi sưng lên không cần soi gương đều biết mình có bao nhiêu thất thố. Ngoài cảm giác tê dại ở cánh môi Thư Hân còn có cảm giác nụ hôn thiếu dưỡng khí này đã rất lâu rồi mới quay trở lại.

"Đủ chưa?" Ngu Thư Hân hổn hển ngả vào bờ vai Tiểu Đường ghé sát bên tai cô nhè nhẹ hỏi. Nàng ngồi trong lòng Tiểu Đường so với cô cao hơn một cái đầu chỉ cần mở mắt ra là thấy cần cỏ trắng ngần thon dài của cô, xương quai xanh như ẩn như hiện xuống chút nữa là nội y màu xanh lam.

Ngu Thư Hân không đợi Triệu Tiểu Đường trả lời mình nàng liền lôi kéo cổ áo cô cúi đầu ở trên ngực Tiểu Đường mút ra từng đoá từng đoá hoa hồng đỏ tươi. Cảm giác nhoi nhói kéo tới Triệu Tiểu Đường ôm chặt Thư Hân, cô ôm càng chặt hàm răng của Thư Hân liền càng dùng sức cắn lấy kíƈɦ ŧɦíƈɦ đầu óc cô. Triệu Tiểu Đường nghiêng đầu cắn răng ngăn cản âm thanh muốn thoát ra bên khóe miệng.

Ngu Thư Hân nhận ra được thân thể Tiểu Đường căng thẳng nhưng nàng như cũ không buông tha cô, trước ngực làn da trắng nõn nhẵn bị mút in dấu vết. Thư Hân vén nội y ra liền nhìn thấy nhụy hoa mê người kia nàng không nghĩ ngợi nhiều đưa miệng ngậm lấy nó mút vào, bàn tay đưa sang bên cạnh nắm lấy vuốt ve. Thư Hân đảo lưỡi khiến Tiểu Đường kích động không thôi cả người không nhịn được ôm chặt lấy Thư Hân tâm trí nhắc nhở cô không nên tiếp tục nhưng vẫn là không nhịn được ưỡn người về phía nàng hừ nhẹ.

Bầu ngực trắng hồng chạm tới đôi môi Thư Hân, Tiểu Đường kìm nén vuốt lấy mái tóc của mình lấy tay ngăn Thư Hân lại giọng cô mềm dịu: "Thư Hân."

Ngu Thư Hân đâu có nghe lời nàng lần nữa cắn lấy nhụy hoa trêu đùa vùi vào ngực Tiểu Đường một tư thế phong tình vạn chủng khiến người ta đỏ mặt. Cả hai quần áo xộc xệch hơi thở gấp rút hưởng thụ đến tối cực hạn hoan du, khóe mắt Tiểu Đường càng ngày càng đỏ trong thân thể bất giác phối hợp theo Thư Hân cô có chút không chịu nổi nhắm mắt lại.

Quá kích thích.

Kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến Ngu Thư Hân tùy tiện một động tác cũng có thể làm cho cô run rẩy tê cả da đầu, cảm giác ham muốn đi khắp cơ thể. Tiểu Đường cũng không kém cạnh cô sờ xuống phía dưới bụng của Thư Hân cách một lớp vải chạm tới hoa tâm đang rỉ nước kia. Ngu Thư Hân hừ nhẹ cả người nảy lên một cái buông ngực cô ra hai tay câu lên cổ Tiểu Đường thở phì phò một dòng nước ấm xoay quanh tại bụng dưới muốn xuất ra ngoài nàng ngậm lấy vành tai Tiểu Đường nghe được cô nhỏ giọng nói: "Thư Hân được rồi."

Tiếp tục nữa cô thật sự không dám hứa chắc sẽ phát sinh cái gì.

Ngu Thư Hân buông vành tai của cô ra ngẩng đầu nhìn vào mắt cô không biết Thư Hân có phải đang hờn dỗi hay không gương mặt nàng đỏ bừng bừng hai mắt ngấn lệ trông rất xinh đẹp đến cực điểm. Triệu Tiểu Đường đầu ngón tay khẽ nhúc nhích cô cố nén sự xao động trong cơ thể nhìn vào hai mắt nàng sau đó đặt nụ hôn trên đó, Ngu Thư Hân nhắm mắt lại hưởng thụ cảm giác ngọt ngào này.

Ngu Thư Hân thực sự là hối hận chết rồi.

Tại sao lại theo Tiểu Đường vào đây.

Mua dây buộc mình!

Buổi chiều ghi hình tới 3 giờ Hồ Ba lái xe tới đây đón cô, trước khi rời đi Tiểu Đường nhìn về phía Ngu Thư Hân đang cùng mấy vị lão thái thái nói đùa. Trên mặt Thư Hân tươi cười như hoa, ánh mặt trời trên cao chiếu xuống long lanh lại xinh đẹp, Tiểu Đường trước mắt như nhìn thấy một chùm sáng từ từ mở rộng đưa Thư Hân nhấn chìm vào nó.

Trong lòng ấm áp dào dạt.

"Triệu tổng?" Hồ Ba lời còn chưa nói hết liền nhìn thấy Triệu Tiểu Đường dừng lại không có đi, cậu ta không hiểu nói: "Triệu tổng nên lên xe."

Triệu Tiểu Đường gật đầu đi theo phía sau Hồ Ba lên con xe màu đen xe.

Cũng trong lúc đó điện thoại của Thư Hân nhỏ một tiếng kêu lên, nàng nhân lúc không ai chú ý cầm lấy đưa tới tầm mắt nhìn xem Tiểu Đường gửi tin nhắn tới

Truyện mới