Em Có Tình Tôi Có Ý Chương 67: Video

[Cập nhật lúc: 05:34 31/03/2025]

Bạn đang đọc truyện tranh Em Có Tình Tôi Có Ý - Chương 67: Video với chất lượng hình ảnh tốt nhất tại truyenfull.nl. Nếu bạn gặp sự cố khi đọc truyện vui lòng để lại bình luận bên dưới để chúng mình sửa lỗi. Các bạn cũng có thế xem nhiều bộ truyện HOT, truyện mới khác tại truyenfull.nl bằng cách truy cập vào các danh mục truyện trên thanh menu hoặc quay trở về trang chủ. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Thanks!

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Triệu Tiểu Đường lên xe nói một câu nhanh như gió bình thản tự nhiên đến nỗi Lisa sững sờ vài giây, vẫn là Thư Hân mở miệng nhắc cô lái xe: "Chị Lisa lái xe đi."

Lisa gật gù: "Được rồi."

"Triệu tổng cũng đi về khách sạn sao?" Lái xe được nửa đường Lisa nhìn qua gương chiếu hậu hỏi Triệu Tiểu Đường, cô cười đáp: "Ừm, hợp đồng vẫn chưa bàn bạc xong."

Bên trong xe có mở đèn khi cô nói xong ánh mắt nhìn qua Thư Hân bị nàng lườm cho một cái, Tiểu Đường đưa tầm mắt sang chỗ khác sờ sờ mũi mình cười khẽ. Lisa vừa tập trung lái xe vừa nói: "Cái kia đến khách sạn Triệu tổng xuống xe trước nhé, vạn nhất bị cẩu tử chụp được thì không tốt lắm."

"Không sao." Kỷ Vân Hân nhạt lạnh nhạt nói: "Bị chụp lại coi như tuyên truyền cho chương trình."

Thứ nhất cô là lão bản của Ngu Thư Hân, thứ hai cô cùng Ngu Thư Hân gần đây cùng tham gia ghi hình gameshow vì lẽ đó đi chung với nhau hoàn toàn không thành vấn đề. Dù cho thật sự bị chụp được thì lấy gameshow ra lấp liếm cho qua. Lisa nghe được cô nói như vậy gật gù: "Được, không thành vấn đề."

Ngu Thư Hân một câu không nói, Tiểu Đường cùng Lisa sau khi nói xong quay đầu nhìn nàng: "Có muốn hay không đi ăn cơm tối? Khi nãy em không ăn được mấy phần?"

Ngữ khí tự nhiên mà lại quan tâm Lisa hôm nay không có theo Ngu Thư Hân cũng không biết hai người quan hệ hiện tại có cái gì tiến triển. Lisa từ kính chiếu hậu nhìn phía sau xe hai người đang ngồi, coi chính mình như không khí cố giảm tải sự tồn tại của bản thân lúc này.

"Không đói bụng." Ngu Thư Hân không còn tiếp tục kiên trì thái độ khi trong lúc quay hình nữa, thái độ trở nên lạnh lùng đối với cô, Triệu Tiểu Đường khẽ gật đầu: "Ban đêm có thể sẽ đói bụng có muốn hay không mua trước một ít đem về phòng?"

Ngu Thư Hân khéo léo từ chối: "Ban đêm đói bụng em tự làm đồ ăn."

Không chút nào cho Tiểu Đường cơ hội nói chuyện, một câu nói phá hỏng bầu không khí. Triệu Tiểu Đường ánh mắt tối lại hắng giọng ừ một tiếng cuối cùng cô quay đầu nhìn về phía cửa sổ xe, ánh đèn đường chiếu lên gò má của cô, thân hình lùi ra xa. Ngu Thư Hân bên cạnh cũng vậy im lặng nhìn ra bên ngoài thu mình vào thế giới riêng, bên trong xe dưới đèn ấm áp mọi cử động thêm nhu hòa hai người đều không có ở mở miệng rất nhanh xe liền đến khách sạn.

Sau khi xuống xe Thư Hân lôi Lisa đến chỗ Tiểu Đường chào hỏi rồi liền đi về phòng, Tiểu Đường không có theo sát nàng nữa nhìn nàng và Lisa khuất bóng sau thang máy. Vào thang máy sau Lisa mới lên tiếng hỏi: "Hai người các em ngày hôm nay thế nào?"

Ngu Thư Hân cúi đầu tay cầm túi xách : "Chị Lisa, chị có ý gì a?"

"Có ý gì chính em không hiểu?" Lisa nói: "Chị liền không tin em không thấy được cô ấy là đang lấy lòng em."

Lấy lòng nàng?

Là lấy lòng nàng, vẫn là muốn đứa bé trong bụng của nàng? Ngu Thư Hân có chút không nhận rõ được nếu như thật sự dựa theo tính cách của Triệu Tiểu Đường nói cô yêu thích nàng cùng đứa nhỏ không quan hệ, vậy tại sao không sớm không muộn một mực là thời gian này?

Lisa cùng Thư Hân cùng nhau trở về phòng, Lisa khép cửa lại sau đó đi vào nhà bếp rót ly nước ấm đem ra ngoài đưa cho Thư Hân tiện thể hỏi : "Nếu như Triệu tổng không phải là bởi vì đứa bé mới vậy thì em sẽ suy xét lại sao?"

Ngu Thư Hân cầm ly nước hơi ấm lan tỏa lòng bàn tay rất giống như lúc Tiểu Đường bàn tay ấm áp nắm lấy tay nàng, Thư Hân nhấp một ngụm nước nói: "Dù em có muốn cũng không thay đổi được rằng giờ em không còn chút hy vọng nào đặt lên người Triệu Tiểu Đường nữa."

"Chị Lisa, em cùng cô ấy ly hôn thời điểm đã suy nghĩ rõ ràng, sau này mặc kệ như thế nào em đều sẽ không sẽ cùng Tiểu Đường có dây dưa bất cứ thứ gì."

Nàng ngày trước luôn tự thắp lên tia hy vọng cho bản thân mình giữ đến 7 năm trời mãi đến khi tự mình buông bỏ mới dập tắt tia hy vọng này bắt đầu lại từ đầu. Tự mình phấn đấu toả sáng Ngu Thư Hân cảm thấy 7 năm qua của mình thật buồn cười, bản thân đã quá nhu nhược bi lụy vào đoạn tình cảm này, bây giờ nói bắt đầu lại thật sự nàng không đủ dũng khí.

Lisa đập bả vai nàng: "Thế nhưng Thư Hân con người là loại sinh vật rất phức tạp em có nghĩ tới hay không vì đứa nhỏ mà cùng Triệu tổng phục hôn?"

"Không có." Ngu Thư Hân lắc đầu, như đinh chém sắt nói: "Em cũng sẽ không."

Đây là tôn nghiêm cuối cùng, điểm mấu chốt cuối cùng của nàng, nàng tuyệt đối sẽ không cho phép mình làm ra chuyện vượt quá điểm mấu chốt đặt ra.

Lisa nhìn Thư Hân như vậy yên tâm gật đầu nói: "Được thôi, buổi tối muốn ăn chút gì không? Chị gọi cho em đồ ăn bên ngoài?"

Đề tài nghiêm túc kết thúc bầu không khí ung dung một điểm, Ngu Thư Hân nghĩ đến liền thèm: "Em muốn ăn canh cá kho dưa chua."

"Cay một chút."

Lisa tức giận nhìn nàng nhịn xuống nói: "Được, chị đi đặt cho em."

Thừa dịp đợi thức ăn ngoài đưa tới hai người ngồi ở trên ghế sofa Ngu Thư Hân tay lướt di động nhìn về phía Lisa hỏi: "Chị Lisa kỳ thực em rất muốn biết chị vì sao lại đồng ý em lưu lại đứa bé."

Lisa nghe được nàng nói như vậy vẻ mặt cương vài giây, cô quay đầu: "Làm sao hỏi như vậy?"

Ngu Thư Hân nhún vai: "Nếu như không phải chị hiện tại em đã bỏ lỡ cơ hội cùng đứa bé này."

Chị Lisa nói không sai con người là loại sinh vật rất phức tạp, nàng cảm thấy đứa bé này đến không phải lúc theo lý tính Thư Hân biết không nên muốn đứa nhỏ thế nhưng khi thật sự nhìn thấy bác sĩ ánh đèn phòng giải phẫu chiếu vào thì Thư Hân lại theo bản năng muốn bảo vệ đứa bé này, chỉ là xét đến cùng nếu như không phải nhờ chị Lisa nàng có lẽ đã mất đi con.

Nhiều đêm Thư Hân luôn mơ tới cảnh tượng này đều sẽ bị doạ tỉnh lại.

Lisa nói với nàng: "Chị biết em sẽ hối hận, em không nỡ."

"Thư Hân trên đời này không có ai hoàn hảo, mỗi người đều sẽ có lúc sai lầm chúng ta càng không thể quay ngược thời gian lại để thay đổi sự việc đã xảy ra nhưng chúng ta có thể tiếp tục bước từng bước về phía trước sửa lại lỗi lầm đưa nó về quỹ đạo vốn có."

"Chị thừa nhận vừa mới biết chuyện đã nghĩ để em xoá sạch đứa bé, em là một người nghệ sĩ tại khoảng thời gian này sẽ không thể có con nhưng Thư Hân à, không có ai có thể đưa ra quyết định thay người khác nói họ phải làm chuyện gì, làm lúc nào,... Quan trọng không phải em làm cái gì mà là em có thể hay không gánh chịu hậu quả."

"Em có thể gánh chịu sao?"

Lisa nhìn về phía Thư Hân viền mắt ửng đỏ, cô đã từng cảm giác mình không có dũng cảm để gánh chịu hậu quả, đã phải dùng 3 năm thậm chí thời gian cả đời để bình phục vết thương kia. Nói đến việc hôm đó cô an bài thỏa đáng mọi chuyện cho Thư Hân nhận ra vậy thà không bằng nói là vì cô muốn bù đắp tiếc nuối chính mình, cô thấy may mắn khi mình lần này có thể đến giúp Thư Hân.

Ngu Thư Hân nhìn thẳng vào mắt Lisa cổ họng như nghẹn lại, một giả thiết lớn mật chạy ngang trong đầu nàng. Thư Hân giọng nói khàn khàn: "Chị Lisa, chị cùng Tuyết Nhi. . ."

Lisa cười khẽ: "Đang nói chuyện của em đây, nói thế nào lại đến chị rồi?"

Ngu Thư Hân nháy mắt: "Ừm, nói em là đang nói chuyện của em."

Lisa nhẹ nhàng thở dài: "Thư Hân em biết làm sao mới đối với đứa bé này là sự bảo vệ tốt nhất không ?"

Ngu Thư Hân bình tĩnh nhìn cô: "Thế nào ạ?"

"Mạnh mẽ." Lisa quay đầu nhìn Thư Hân vẻ mặt kiên định nói: "Tiền đề tốt tạo chỗ đứng ổn rồi mới đứng cao hơn như vậy em mới có thể trở nên mạnh mẽ. Thư Hân chị biết hiện tại em rất khổ cực thế nhưng bây giờ em vẫn chưa tư cách nghỉ ngơi, em nhất định phải không ngừng mà trèo lên trên phải nhịn xuống những thứ mà người thường không thể nhẫn nhịn. Em chỉ khi đủ mạnh, mạnh đến không thể lay động đứa bé này mới có thể sống trong thế giới do em tạo ra bình yên vô sự trưởng thành hiểu không?"

Ngu Thư Hân thần sắc nghiêm túc đoan chính, nàng nghĩ đến ngày đó trước khi lên bàn mổ chị Lisa nói, sau này còn nhiều trái đắng, mệt mỏi nhiều hơn em cũng phải nuốt xuống cho chị, không chịu thì khóc lên một trận lại tiếp tục nuốt xuống. Nàng trịnh trọng gật đầu đối với Lisa nói: "Em hiểu."

Hai người mới vừa tán gẫu xong thức ăn đặt bên ngoài đã đến, Lisa đi ra cửa nhận đồ ăn Thư Hân ngồi ở trên sofa bình phục tâm tình, điện thoại di động của nàng màn hình sáng lên trong nhóm chat đang nhộn nhịp bát quái.

Triệu Thanh Thanh

Truyện mới