Em Có Tình Tôi Có Ý Chương 22: Phòng Bệnh

[Cập nhật lúc: 05:34 31/03/2025]

Bạn đang đọc truyện tranh Em Có Tình Tôi Có Ý - Chương 22: Phòng Bệnh với chất lượng hình ảnh tốt nhất tại truyenfull.nl. Nếu bạn gặp sự cố khi đọc truyện vui lòng để lại bình luận bên dưới để chúng mình sửa lỗi. Các bạn cũng có thế xem nhiều bộ truyện HOT, truyện mới khác tại truyenfull.nl bằng cách truy cập vào các danh mục truyện trên thanh menu hoặc quay trở về trang chủ. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Thanks!

Trước kia Ngu Thư Hân cũng không nghĩ tới chính mình sẽ nói ra lời nói tuyệt tình đến mức độ này, bởi vì nàng biết Triệu Hy cũng không có ý gì xấu. Em ấy đối với chính mình rất tốt, mặc kệ là lúc trước mình kết hôn cùng Triệu Tiểu Đường hay là đã ly hôn với Triệu Tiểu Đường giống như bây giờ thì em trước sau gì vẫn coi mình là chị dâu, coi mình là người trong nhà. Nhưng thật sự có vài lời nói không thể không nói ra được, chỉ sợ không nói ra thì Triệu Hy mãi mãi cũng không hiểu được.

Chính mình cùng Triệu Tiểu Đường không thể, mặc kệ em ấy làm cái gì cũng đều không thể. Triệu Hy cứ một lần rồi lại một lần thăm dò hai người, chi bằng nàng làm kẻ ác một lần cho em ấy nhớ mãi lần từ chối này đi.

Quả thật vẻ mặt của Triệu Hy có chút đượm buồn á khẩu không trả lời lại được, Triệu Tiểu Đường đứng bên cạnh em ấy trước sau gì cũng không có lên tiếng chỉ dùng ánh mắt khó lường nhìn Ngu Thư Hân .

Ngu Thư Hân cũng không thèm để ý tới ánh mắt khác thường của hai người kia, nàng hướng về Triệu Tiểu Đường nói: "Triệu tổng, nếu không có chuyện gì em đi về trước."

Nàng đã thay đổi y phục của chính mình, bên trong lớp áo khoác là một chiếc váy màu nhũ bạch dài đến đầu gối, váy ôm trọn vòng eo thon gọn, đường con lả lướt, dưới làn váy là một đôi chân nhỏ thon dài thẳng tắp, chân nàng mang giày cao gót màu nâu khoảng bảy tám cm, nàng đứng nghiêm ở trước mặt Triệu Tiểu Đường .

Ánh mắt Triệu Tiểu Đường nhìn từ đôi chân thon dài của nàng rồi lại nhìn đến vòng eo tinh tế của nàng, nhìn đến bộ ngực hơi phập phồng, rồi cuối cùng lại rơi vào trên gương mặt xinh đẹp của nàng. Trước đó Ngu Thư Hân đã vận động khá nhiều nên bây giờ hô hấp vẫn chưa hoàn toàn ổn định trở lại. Hai gò má xuất hiện màu hồng nhàn nhạt. Nàng thấy Triệu Tiểu Đường không có đáp lại thì ngước mắt lên nhìn, bất thình lình đối đầu với hai mắt của cô, bốn mắt nhìn nhau cặp mắt kia vẫn thâm thúy, nhưng Ngu Thư Hân không hề có bất cứ ý định đi tìm kiếm lý do tại sao lại như vậy.

Bây giờ nàng không quan tâm đến Triệu Tiểu Đường đang nghĩ gì, cũng không để ý hiện tại cô đối xử với mình như thế nào, thậm chí vừa rồi nàng nói câu nói kia, nàng cũng không để ý tới sẽ có hậu quả gì.

Tất cả máy móc trong phòng tập thể hình đều đã được đóng lại, xung quanh rất yên tĩnh, sau khi Ngu Thư Hân nói xong thấy phía đối diện không có tiếng đáp lại, nàng khẽ gật đầu lướt qua sát bên người Triệu Tiểu Đường cùng Triệu Hy, vừa mới đi được tới cửa thì chuông điện thoại vang lên. Ngu Thư Hân lấy điện thoại từ trong túi xách ra nhìn thấy cái tên trên màn hình thì giọng nói của nàng đột nhiên cứng ngắc lại, bắt máy lên: "Alo, Hứa biên kịch..."

Hứa Giai Kỳ mới từ trong phòng làm việc đi ra, lúc cô đang làm việc thì cần sự yên tĩnh tuyệt đối từ xưa đến nay điện thoại vẫn luôn luôn tắt âm. Cho nên khi nãy không nghe thấy được Ngu Thư Hân gọi mình, vừa đi ra khỏi phòng Giai Kỳ tiện tay muốn nhìn Weibo một chút sau đó liền nhìn thấy có một cuộc gọi từ Ngu Thư Hân .

Mắt nhìn vào thời gian, xem ra đã gọi tới khoảng tầm hai, ba tiếng trước, Hứa Giai Kỳ một bên hối hận chính mình đem điện thoại đặt vào chế độ im lặng một bên gọi điện lại cho Ngu Thư Hân.

Đầu dây bên kia rất yên tĩnh, Hứa Giai Kỳ hỏi: "Em đang ở đâu đấy?"

Ngu Thư Hân đi về hướng thang máy ánh mắt vô tình nhìn ngược về phía sau, thấy có hai người đi đến nàng đang đi về hướng thang máy thì dừng lại một chút, sau đó chuyển hướng đi đến cửa sổ của một hàng lang khác. Cửa sổ mở ra một cái khe hở, gió lạnh thổi vào mặt nàng mang theo một cảm giác mát lạnh, Ngu Thư Hân cầm điện thoại lên nói: "Em đang ở công ty."

"Ừm, khi nãy là tôi đang làm việc không nghe được tiếng chuông điện thoại." Hứa Giai Kỳ giải thích xong lại bỏ thêm một câu: "Lần sau sẽ chú ý hơn."

Mái tóc của Ngu Thư Hân bị gió thổi tung lên, nàng vuốt vuốt lại một cái. Nói rằng: "Không cần, chị cứ làm việc đi cũng không có gì quan trọng lắm, em gọi điện thoại cho chị chính là vì muốn cảm ơn về chuyện trên Weibo."

"Chuyện này a." Hứa Giai Kỳ cười nói: Chỉ là một việc nhỏ thôi."

"Em còn ở công ty sao? Tôi tới đón em tan làm."

Ngu Thư Hân liền nói: "Không cần!"

Nàng nói với tốt độ rất nhanh, âm thanh phát ra rất cao ý tứ cự tuyệt hết sức rõ ràng, Hứa Giai Kỳ hơi run nghe hiểu được ý tứ sâu xa bên trong lời nói của Ngu Thư Hân. Cô đi tới một bên của sô pha ngồi xuống, suy đoán chính mình có phải là đã quá mức gấp gáp, dù sao thì ở trong mắt Ngu Thư Hân các nàng cũng chỉ đơn giản là bạn bè mới gặp mặt nhau mấy lần, thậm chí còn chưa đến mức là bạn thân, những hành động này của cô có khả năng làm phiền đến Thư Hân đi.

Nhưng mà cô nhịn không được, hồi tưởng lại bốn năm nay đi khắp nơi để hỏi thăm tin tức của Ngu Thư Hân, gặp người nào cũng hỏi tới hiện tại thật vất vả mới có thể tiếp xúc, tâm tư cô liền không nhẫn nhịn được.

Hứa Giai Kỳ dùng ngữ khí hòa hoãn đáp lại: "Làm gì phản ứng lớn vậy, như thế còn nói muốn mời tôi một bữa cơm, em không phải là đã hối hận rồi chứ? Tôi mới đi ra từ phòng làm việc cảm thấy đói bụng a."

Cô đàng hoàng nói ra những lời này, Ngu Thư Hân chớp chớp mắt đem những câu hỏi đã suy nghĩ kỹ càng nuốt ngược vào trong cuối cùng nói: "Không có, hiện tại quá muộn rồi. Em sợ không tiện."

"Để tôi nhìn xem bây giờ là mấy giờ." Hứa Giai Kỳ nhìn đồng hồ: "Hơn 8 giờ rồi, đúng thật là bây giờ ra ngoài có chút không tiện."

Cô suy nghĩ lời nói của Ngu Thư Hân rồi tiếp tục nói: "Vậy thì không quầy rầy em nữa, em trở về sớm một chút."

Ngu Thư Hân thở dài, rõ ràng là trời đông giá rét nàng lại đứng trước cửa sổ nhưng trên đầu vẫn chảy ra những giọt mồ hôi nhỏ, nàng cẩn thận nói: "Vậy em tắt máy trước."

Hứa Giai Kỳ nói: "Ngày kia bắt đầu nghi thức khai máy em đừng quên."

Ngu Thư Hân đi về hướng thang máy nói rằng: "Em biết rồi."

Hứa Giai Kỳ nghe được tiếng nói lanh lảnh của nàng, một câu hỏi ngày mai em có rảnh không liền ngưng lại trong cổ họng trước sau gì cũng không có nói ra, vừa rồi thái độ của Thư Hân hết sức rõ ràng. Cô nếu tiếp tục hỏi nữa thì có vẻ không thích hợp cho lắm : "Cứ như vậy đi, gặp lại."

Ngu Thư Hân tắt điện thoại đi, cảm giác biểu hiện vừa rồi của mình vô cùng không tốt.

Hứa Giai Kỳ đã ba lần bốn lượt giúp đỡ nàng, thậm chí còn ngoại lệ với nàng coi như mình không thể đáp ứng cũng không tới mức phải dùng thái độ như vậy đối với cô. Vừa rồi nàng nói ra câu nói kia nhất định làm cho Hứa Giai Kỳ không thoải mái.

Ngu Thư Hân tay cầm điện thoại thở dài, sau khi trở về khu nhà ở vẻ mặt của nàng vẫn luôn buồn bã ỉu xìu. Ngày hôm nay An Kỳ hiếm khi không có đi sang quán bar mà là ngồi ở trong nhà xem ti vi, nhìn thấy Ngu Thư Hân trở về liền vội vã chạy đến hỏi trước hỏi sau: "Đến cùng là đã xảy ra chuyện gì a?"

"Cậu cùng Hứa thần là có quan hệ gì a?"

"Những gì trên mạng nói không phải là sự thật chứ?"

"Còn có cái người rảnh rỗi đến mức đi hãm hại ngươi như vậy, là Tuyết Nhi sao?"

Ngu Thư Hân đi tới lướt qua người nàng có một chút không vui trả lời: "Cậu làm sao lại hỏi nhiều vấn đề như vậy a, về Tuyết Nhi người ta không biết có còn nhớ mình hay không."

"Vậy cậu cùng với Hứa thần đã xảy ra chuyện gì? Là thật sao?"

"Thật cái rắm, mình cùng Hứa biên kịch chỉ là bạn bè."

"Hừ." An Kỳ ôm đồ ăn vặt ngồi xuống bên cạnh nàng: "Cậu cảm thấy mắt mình bị mù rồi sao? Hứa thần lúc nào cũng bảo vệ việc riêng tư của chính mình trên Weibo, lần này lại vì cậu mà dũng cảm đứng ra, cậu không có một chút cảm giác nào sao?"

Ngu Thư Hân đem túi xách vứt lên trên bàn trà, cả người ngã ra dựa vào ghế sa lông: "Cảm giác? Mìn nên có cảm giác gì?"

"Cảm động a!" An Kỳ đá đá chân nàng: "Cậu liền không có một chút cảm động nào sao? Không phải chứ, không phải bây giờ cậu còn yêu Triệu Tiểu Đường đấy chứ?"

Ngu Thư Hân nghe được nàng nói ra ba chữ kia thì dữ tợn nhìn nàng, tay An Kỳ đang cầm lấy đồ ăn run lên một cái, đồ ăn vặt liền rơi ngược vào trong túi phát ra một tiếng xoạt xoạt, Ngu Thư Hân liếc mắt nhìn nàng: "Mình đi tắm rửa."

An Kỳ bị ánh mắt vừa rồi của nàng hù dọa một phát, gật đầu: "Đi đi, đi đi."

Ngu Thư Hân mang túi xách đi vào trong phòng, nàng nằm nhoài ra trên giường lớn hồi tưởng lại những chuyện xảy ra ngày hôm nay liền cảm thấy uể oải, hơn nữa đã một khoảng thời gian rất lâu nàng không có tập luyện vừa mới vận động ở phòng tập thể hình nửa ngày trời bây giờ đến việc nhấc cánh tay lên thôi cũng cảm thấy tốn sức. Nàng không có tinh thần gì để suy nghĩ, mệt mỏi nằm ở trên giường, điện thoại vang lên một tiếng kêu nho nhỏ, nghiêng đầu lấy điện thoại từ trong túi sách ra ngoài nhìn thấy Weibo thông báo cho nàng một cái chuyện bát quái mới mẻ tiện tay ấn vào Weibo.

Hot search đã thay đổi một chút, tên của nàng đã biến mất không thấy được bóng dáng thế nhưng phần tin tức đứng đầu hot search lại có liên quan đến nàng.

Cái bài viết kia của Hứa Giai Kỳ bình luận đã hơn 50 vạn, lượt nhấn like đã vượt qua 400 vạn, là chủ đề hot nhất đang được bàn tán, lập tức phía dưới phần bình luận xuất hiện bình luận Weibo chính thức của đoàn phim còn có tài khoản riêng tư của vài nhân viên trong đoàn phim. Những tài khoản riêng tư này lấy biểu hiện của nàng trong ngày hôm nay thêm mắm dặm muối bình luận lên. Ngu Thư Hân nhìn thấy mọi người từng người từng người một đem nàng tung hô lên tận trời cao có chút không quen, mấy phần bình luận ở dưới cũng còn tốt hơn nhưng cũng có một nghi vấn rõ ràng, Ngu Thư Hân thật sự to lớn đến như vậy?

-- Đã không đóng phim trong vòng 4 năm, tái xuất liền trở nên to lớn như vậy sao?

-- Ta cũng có chút không tin vào chuyện này, nói thêm một chút gì đi a?

-- Cho dù nói gì đi nữa, hiện tại ta đã bắt đầu mong chờ về bộ phim này, nếu thật sự giống như bọn họ nói ở trên thì vẫn có thể mong chờ đến kĩ năng biểu diễn của Ngu Thư Hân. Lúc trước nàng đóng vai Vương Điềm khiến cho ta kinh diễm một hồi.

-- Vương Điềm cũng khiến cho ta kinh diễm, mới vừa tốt nghiệp nhưng kĩ năng biểu diễn lại rất thuần thục hơn nữa lại là Hứa thần tự mình chọn diễn viên, chuyện này là lần đầu tiên xảy ra. Trừ phi thật sự xuất sắc, nếu không làm sao Hứa thần có khả năng chọn nàng được?

-- Không phải là do tình cảm bạn bè hay sao?

-- Cái quỷ tình cảm bạn bè, nếu như Hứa thần thật sự chú ý đến những thứ tình cảm này, vậy chắc chắn người kia không phải là Hứa thần!

Ngu Thư Hân cắn cắn môi nhìn chằm chằm những bình luận này, muốn trả lời lại, chỉ mời nàng đi thử vai cũng thật là do tình cảm bạn bè, nhưng vẫn là không có trả lời lại. Trên màn hình hiện lên tên của Lisa, Ngu Thư Hân lập tức nhận điện thoại: "Chị Lisa."

"Hả?" Lisa không ngờ tới vừa gọi điện đi liền được bắt máy, cười nói: "Nhanh như vậy sao?"

Ngu Thư Hân cười gượng hai tiếng: "Vừa mới lướt Weibo."

"Những gì trên Weibo tôi đều nhìn thấy, những tin tức trước kia về em đều đã được đè xuống, đừng lo lắng sẽ không có vấn đề gì nữa." Lisa hỏi: "Buổi tối hôm nay tập luyện có thích ứng được không?"

Ngu Thư Hân từ trên giường ngồi dậy dựa vào tủ ở đầu giường, một tay nàng đặt ở trên trán phía sau là gối nằm mềm mại, nàng thoải mái dựa vào nói rằng: "Cũng còn tốt, huấn luyện viên Mạnh hướng dẫn không có căng thẳng."

"Vậy thì tốt rồi." Lisa nói xong thì do dự, vẫn là Ngu Thư Hân hỏi trước: "Chị Lisa tìm em có chuyện gì sao?"

Lisa thấy vậy mới nói: "Là muốn cùng em nói vài chuyện thôi."

"Chuyện gì?"

Lisa nhìn số liệu phân tích trên màn hình máy tính, mở miệng nói: "Tôi muốn tận dụng mọi thời cơ xào một cái scandal CP giữa em với Hứa biên kịch, chuyện này em không có ý kiến gì chứ?"

Trước kia đã nghĩ tới nghĩ lui việc xào scandal CP giữa Ngu Thư Hân cùng Hứa biên kịch, hai người lại còn ở chung một đoàn phim, sắp tới lại còn cùng tham gia một chương trình. Cô đã chuẩn bị kêu người đi tìm vài mối quan hệ khác, làm cho các nàng ở trên chương trình kia tạo thành một đôi, đến lúc đấy thì bắt đầu xào CP. Nhưng ai cũng không ngờ mọi chuyện lại phát sinh sớm hơn một chút, tuy rằng chuyện này xảy ra là chuyện ngoài ý muốn, thế nhưng kết quả lại làm cho người người kinh hỉ, hầu như nếu cô muốn xào CP thì không cần đi ra ngoài tuyên truyền cũng đã được người khác yêu mến. Hiện tại Lisa đã nghĩ nên đổ thêm dầu vào lửa khiến cho chuyện xào CP này càng thêm hot.

Ngu Thư Hân vừa nghe đã tê cả da đầu nói: "Không muốn."

Lisa không có phản ứng lại sững sờ vài giây: "Cái gì?"

Ngu Thư Hân đang suy nghĩ tìm lời để giải thích, nàng nói: "Chị Lisa em cảm thấy xào CP cùng với Hứa biên kịch không tốt, cô ấy không phải là người trong giới."

"Cô ấy xem như đã là nửa người trong giới rồi chủ yếu còn có sức ảnh hưởng, hơn nữa tôi cũng đã hỏi qua cô ấy rồi, Hứa biên kịch nói không có vấn đề gì."

Cô ấy nói không có vấn đề gì vậy thì là một vấn đề lớn a, Ngu Thư Hân cũng không biết phải diễn tả chuyện này như thế nào, đạp lên tình cảm của Hứa Giai Kỳ để cho mình được lên trên cao sao?

Xào CP thì rất dễ dàng, thả mấy cái bài viết tạo tin đồn, nói ra một ít lời mập mờ vừa giống như thật mà cũng vừa giống như giả, đăng lên vài tấm ảnh ám muội. Nếu như nàng không biết được tâm ý của Hứa Giai Kỳ thì cũng có thể nàng sẽ nghe theo chị Lisa. Nhưng hiện tại nàng đã biết rồi, nàng tuyệt đối sẽ không đồng ý làm chuyện này, Ngu Thư Hân một lần nữa từ chối nói: "Em không muốn xào cái CP này."

Nàng nói xong thì tiếp tục nói với chị: "Chị cũng đừng nhọc lòng về tổ quản lý chương trình bên kia, bên đấy họ sắp xếp như thế nào thì liền như thế đấy đi a."

Lisa mơ hồ: "Không phải, mà xảy ra chuyện gì sao?"

"Không có chuyện gì xảy ra cả." Ngu Thư Hân ấn ấn xoa xoa huyệt thái dương nói rằng: "Em có thể xào CP với bất kì ai nhưng không thể xào CP với Hứa biên kịch!"

Như thế nào lại quyết liệt từ chối như vậy?

Lisa không phải mới ở chung với Ngu Thư Hân , sự hiểu biết của nàng về Thư Hân cũng không phải là nhỏ tí tẹo. Tuy rằng nàng vẫn không biết ba năm nay Ngu Thư Hân đã làm gì nhưng tin tưởng tính tình của Ngu Thư Hân sẽ không có quá nhiều sự thay đổi to lớn nào. Lúc trước xuất đạo nàng rất nghe lời, hiện tại trở lại Ngu Thư Hân lại càng lấy ý kiến của nàng làm chủ mọi việc. Lần này lại kịch liệt phản đối như vậy, cũng làm cho Lisa do dự, em ấy cũng không tới mức không nhất định xào cái CP này là không được. Nhưng cái thật giả lẫn lộn này có thể giúp đỡ Ngu Thư Hân rất nhiều. Trong vòng đều là người có ý tứ, Hứa Tam lại là cái thân phận gì có thể dính líu vào một mối quan hệ với cô ấy thì con đường sau này chắc hẳn sẽ trở nên dễ dàng hơn nhưng hiện tại người trong cuộc lại không đồng ý, Lisa suy nghĩ vài giây nói: "Vậy cũng được, tạm thời cứ như vậy đi."

Ngu Thư Hân có chút áy náy: "Xin lỗi chị, em biết chị chỉ vì muốn tốt cho em."

"Cái chuyện này có gì lớn lao đâu, không xào thì không xào, đừng có tự trách trong lòng." Lisa nói: "Được rồi, ngày hôm nay em bận rộn cả một ngày chắc cũng đã mệt rồi, nghỉ ngơi sớm một chút, ngày kia lúc trời xế chiều tôi đến đón em đi tham gia nghi thức khai máy."

Ngu Thư Hân yên lặng nói: "Tạm biệt ."

Nàng tắt điện thoại dựa vào đầu giường, ngoài cửa sổ gió lạnh vẫn cứ thổi mạnh, nghe được âm thanh vù vù thổi vào trên cửa, Ngu Thư Hân ngẩng đầu nhìn ra bên ngoài, chỉ có vài cái cây cùng vài cái bóng cây in trên mặt đất. Có vài chiếc lá cây bị gió thổi rơi xuống, có chút vắng lặng lại có chút buồn tẻ, nàng thừa thế xông lên ngồi dậy vọt vào trong phòng vệ sinh tắm nước nóng, lúc trở ra thì An Kỳ vừa vặn cũng đến gõ cửa. Ngu Thư Hân khoác áo ngủ đi ra ngoài, dùng khăn mặt để bọc lại làn tóc dài ướt nhẹp thấy An Kỳ vẫy tay: "Lại đây ăn cơm tối đi."

Ngu Thư Hân nhìn nàng: "Cậu có thể làm cơm sao?"

"Không thể làm cơm thì liền không có cái gì để ăn sao." An Kỳ nói xong đem mâm đặt lên trên bàn: "Muốn ăn cái gì thì tự mình bỏ vào."

Là một món sở trường của An Kỳ, chỉ đơn giản là nấu mì ăn liền ở trong một cái nồi nhỏ bên trong có bỏ mì sợi cùng rau xanh, trên mặt nước có váng dầu, Ngu Thư Hân gần đây không quá thích ăn đồ có nhiều dầu mỡ liền thêm một chút đồ chay bỏ vào bên trong. Khuấy một chút, váng dầu tản ra, không lâu sau đấy nước trong nồi đều sôi ùng ục ùng ục bốc lên hơi nóng. An Kỳ bỏ đồ ăn vặt xuống ngồi vào bên bàn, dùng chiếc đũa gắp mì sợi từ trong nồi ra, nói rằng: "Ăn đi."

Ngu Thư Hân cũng dùng cái muôi múc chút nước nóng vào trong bát, nhấp một ngụm, toàn thân đều ấm áp.

An Kỳ ăn vài đũa mì sợi nói: "Hỏi cậu một chút chuyện."

"Chuyện gì?" Ngu Thư Hân cắn đứt sợi mì rất nóng thế nhưng ăn vào thì lại ấm áp.

An Kỳ nói: "Có phải thật sự Hứa biên kịch đang theo đuổi cậu hay không?"

Động tác đang ăn của Ngu Thư Hân hơi ngừng lại, nghiêng đầu liếc mắt nhìn An Kỳ. Kì thực nàng cũng có cái suy nghĩ mơ hồ kia, cũng cảm giác chính mình đã đoán được bảy đến tám phần gì đó, nếu là như vậy Hứa Giai Kỳ cũng có một chút thú vị đối với nàng. Nhưng nàng không muốn làm trễ nải cùng tổn thương tình cảm của cô ấy. Hơn nữa Hứa Giai Kỳ cũng không có chính miệng mình nói ra, điều này rốt cuộc chỉ là suy đoán của nàng mà thôi, nàng cũng không phải không biết liêm sỉ mà tự vẽ hoa lên mặt mình, quan trọng nhất chính là nàng không muốn mang đến cho Hứa Giai Kỳ bất kỳ một bất lợi nào cả, Ngu Thư Hân lắc đầu: "Không có, cô ấy xem mình là bạn, trước đây chúng tớ quen biết nhau trong một đoàn du lịch cho nên tán gẫu có chút hợp nhau."

"Tán gẫu có chút hợp nhau a" An Kỳ nói: "Người với người ở chung với nhau, không phải muốn nói chuyện hợp ý là hợp ý được, lại nói mình cảm thấy điều kiện của Hứa Giai Kỳ không tồi. Tuy rằng cô ấy không có nhiều tiền giống như Triệu Tiểu Đường nhưng người ta đối xử với cậu rất được, cậu liền không muốn suy nghĩ lại một chút nào sao?"

"Minhg nói với cậu a, chuyện lần này nếu xảy ra là một người bình thường tuyệt đối Hứa thần sẽ không quan tâm tới."

Ngu Thư Hân dùng đôi đũa gõ gõ đầu An Kỳ: "Cậu làm sao lại nói giúp cho cô ấy đây?"

"Mình không phải vì sợ cậu một lần bị rắn cắn mười năm sợ dây thừng sao. Thư Hân có phải hiện tại cậu còn nhớ Triệu Tiểu Đường hay không?" Thái độ của An Kỳ vẫn luôn không đứng đắn, lần đầu tiên lại nghiêm túc tán gẫu với nàng như vậy, Ngu Thư Hân có chút không quen, nàng đặt đũa xuống, nói thật: "Không có."

Cảm tình nàng đối với Triệu Tiểu Đường rất phức tạp, nếu nói đã hoàn toàn buông bỏ đó là gạt người. Dù sao một tháng trước hai người mới phát sinh quan hệ mà nàng vẫn luôn tâm tâm niệm niệm, thế nhưng nếu nói còn nhớ thì đó không phải là sự thật.

Lúc mới vừa ký vào cái hợp đồng kia nàng còn lo lắng cho mình nếu đứng trước mặt Triệu Tiểu Đường sẽ rụt rè, sẽ không nhịn được muốn nhìn thấy mặt cô ấy, sẽ theo bản năng muốn quan tâm cô ấy. Nhưng gần đây đã mấy lần ở chung với nhau, nàng phát hiện ra mình đã nghĩ quá nhiều rồi, nàng vẫn tính là có cốt khí bên trong người, cầm được thì cũng buông được, nói cắt đứt liền cắt đứt.

Mấy ngày nay đã nhiều lần gặp mặt nhau, trong lòng nàng quan tâm đến Triệu Tiểu Đường cũng không có nhiều bằng việc để ý tới kịch bản. Tuy rằng vẫn tình cờ vì cô ấy mà dẫn tới tâm tình biến hóa nhưng so với lúc trước thì thật sự không có gì đáng để nhắc tới. Nàng tin tưởng nếu cho chính mình một chút thời gian, nàng hoàn toàn có thể buông bỏ được cái đoạn tình cảm không thuần thục kia xuống.

An Kỳ nghe được chính miệng nàng nói không có thì rất hài lòng: "Không có là tốt rồi, mình chỉ sợ cậu lại thương tâm vì cái người kia không đáng."

Ngu Thư Hân nghĩ đến đáp lại nàng: "An Kỳ kì thực Triệu Tiểu Đường cũng không có tệ như vậy, chuyện lúc trước mình cũng có chỗ không đúng không thể nói tất cả đều là do cô ấy."

"Xảy ra chuyện gì a." An Kỳ nuốt sợi mì xuống nói: "Lúc kết hôn thì nói với mình oán giận cô ta như thế nào, hiện tại ly hôn thì ngược lại nói giúp cho cô ta nữa, cậu có phải lại muốn nhảy vào không?"

Ngu Thư Hân lắc đầu: "Không có, chẳng qua mình cảm thấy ly hôn thật sự rất tốt đẹp."

Ly hôn bước ra ngoài, nàng mới có thể thấy rõ được cái đoạn hôn nhân kia. Lúc trước nàng oán giận Triệu Tiểu Đường cảm thấy cô quá lạnh nhạt với mình, không trả lời tin nhắn của chính mình. Bởi vì lúc ấy vẫn còn nhớ nhung cô, vẫn còn ham muốn Đường ôn như với mình cho nên nàng mới oán giận Triệu Tiểu Đường . Nhưng hiện đã bước ra ngoài được rồi, nàng phát hiện những oán giận kia của chính mình quá ấu trĩ lại còn buồn cười, rất nhiều chuyện là nàng đều cam tâm tình nguyện làm, Triệu Tiểu Đường chưa bao giờ ép buộc nàng làm thế nhưng nàng lại đem mình đặt vào vị trí người bị hại, cảm giác chính mình bị ủy khuất. Trên thực tế, oan ức không chỉ có mỗi nàng, mà Triệu Tiểu Đường cũng có làm sai điều gì đâu?

Triệu Tiểu Đường sai khi không thích nàng sao?

Không phải.

Tâm tư muộn phiền của Ngu Thư Hân truyền đến An Kỳ, cô vọt đến tủ lạnh ở trước mặt mở ra lấy ra hai lon bia đưa cho Ngu Thư Hân một lon nàng lại xua tay: "Mình không uống."

"Ngày mai có hoạt động sao?" An Kỳ mở ra một lon ngửa đầu uống vào một hớp, bia mát lạnh trôi xuống cổ họng vừa mới ăn đồ nóng thật sự quá sảng khoái, An Kỳ nói: "Uống một chút xem như là chút mừng cậu ly hôn."

Ngu Thư Hân liếc mắt một cái: "Ngày hôm đó sau khi ly hôn mình đã uống rồi."

"Chuyện này không giống nhau a." An Kỳ nói: "Khi đó mình đều lo lắng cho cậu, căn bản không có tâm trạng để uống bây giờ nhìn cậu thanh thản như vậy trong lòng mẹ già như mình đây nháy mắt liền thoải mái. Nào, uống một cái?"

Ngu Thư Hân không nói được cô bạn này cũng không có từ chối mà cùng nàng đụng lon bia vào nhau. Hai người vừa ăn mì vừa uống bia, cuối cùng dựa vào mép ghế của sô pha nhìn màn hình ti vi chuyển động. Ngu Thư Hân uống bia nhưng đầu óc không có mơ mơ màng màng trái lại còn rất tỉnh táo, nàng mở to mắt lên đem hết tất cả những chi tiết nhỏ nhất về cái đoạn hôn nhân kia cùng nhớ lại một lần. Bây giờ mới phát hiện khi nhớ lại đáy lòng không hề có một chút gợn sóng nào, nàng giống như là một người ngoài cuộc mắt lạnh nhìn vào cái đoạn quá khứ kia. Ngu Thư Hân cúi đầu uống một hớp vào nghe được tiếng ngáy của An Kỳ nàng quay đầu nhìn thấy cậu ta đã ngủ.

Phòng khách rất lạnh ngủ ở chỗ này rất dễ bị cảm mạo, Ngu Thư Hân tắt TV đi lay tỉnh An Kỳ đưa nàng trở về phòng.

Đi ra thì nhìn thấy trên bàn vẫn lộn xộn tùm lum tùm la, Ngu Thư Hân bước lên thu dọn lại bát đũa cùng nồi mì, váng dầu trong nồi đã đóng thành một khối đo đỏ, tỏa ra mùi dầu sền sệt khó chịu, rất gắt mũi. Nàng cũng không biết có phải mình uống bia vào nên có chút không khỏe hay không? Thư Hân cảm thấy muốn nôn ra, sau vài lần buồn nôn thì nàng vọt vào trong phòng vệ sinh đem toàn bộ mì sợi mà buổi tối vừa mới ăn đều nôn ra hết. Sau khi nôn xuống bồn cầu nàng mới cảm thấy có chút thoải mái.

Từ phòng vệ sinh đi ra, nàng thu dọn phòng khách gọn gàng sạch sẽ cuối cùng trở về phòng ngày mai không có lịch trình cũng không có hoạt động gì, nàng có thể thả lỏng thư giãn một ngày. Ngu Thư Hân mới vừa muốn ngủ thì điện thoại liền kêu lên một tiếng, là thông báo của tin nhắn. Nàng đưa tay cầm lấy điện thoại ở trên đầu giường nhìn thấy mục tin nhắn có người gửi tin nhắn đến.

-- Thư Hân, ngày mai có rảnh không?

Là mẹ, Ngu Thư Hân định thần lại theo thói quen đánh chữ

Truyện mới