Một khi con người đã có ý niệm sống sót, họ sẽ liều mạng mà sống.
Ta xưa nay vẫn luôn như vậy.
Một dòng m.á.u tanh ngọt dâng lên cổ họng, ta từ từ mở mắt.
Đập vào mắt ta là đôi mắt đỏ ngầu, tràn ngập tơ m.á.u của Tạ Chỉ.
Ta nghẹn ngào, nước mắt lăn dài, từng chữ, từng chữ thốt ra:
"Ta... muốn uống... thuốc..."
"Ta... muốn sống..."
"Ta... muốn gặp... Tiểu Quả..."
Tạ Chỉ kích động ôm chặt lấy ta:
"Sở Sở... Ta cứ tưởng...
"Từ nay về sau, chỉ cần nàng không rời xa ta... Ta hứa, mọi thứ... mọi thứ đều sẽ thuận theo ý nàng..."
Tạ Chỉ hầu như đã mời hết toàn bộ đại phu trong thành đến Hầu phủ. Hắn nghe họ lặp đi lặp lại rằng ta thực sự không sao, lúc ấy mới yên lòng.