Nàng ấy cũng thật là, không biết biện minh.
Vẫn là ta giúp nàng ấy giải thích, sư huynh kia mới không dám tiếp tục gây sự với nàng ấy.
Nàng ấy liếc nhìn ta một cái, rồi bỏ đi, thành thật mà nói ta hơi sợ nàng ấy.
Ai ngờ, lúc ăn cơm tối xong đi ra, nàng ấy dúi cho ta một quả gì đó mà ta chưa từng thấy bao giờ để làm quà cảm ơn.
Giọng điệu tuy vẫn rất khó chịu, nhưng quả rất ngọt.
Chắc nàng ấy đã đợi ta rất lâu, tay đều bị lạnh cóng rồi.
Hóa ra nàng ấy không nói lời cảm ơn trực tiếp là vì ngại ngùng.
[Thiên Nguyên thứ 11, ngày 12 tháng 4]
Yến Vô Song có căn cơ rất tốt, linh căn bát đoạn, chỉ kém ta một đoạn.
Lúc đo được, tất cả mọi người có mặt đều hít vào một hơi.
Thêm vào việc ngày đầu tiên nhập môn nàng ấy đã ra tay đánh người, mọi người đều nghĩ nàng ấy là một nhân vật tàn nhẫn.
Rất nhanh, nàng ấy đã vượt qua đệ tử ngoại môn, cùng chúng ta tu luyện.
Trong giờ học ngữ pháp, nàng ấy trả lời rất nhanh, nhanh hơn cả Lục Vô Cữu, là người đầu tiên ra ngoài, hơn nữa bài làm viết kín mít, cuộn bài lại gọn gàng rồi giao cho tiên sinh.
Tất cả mọi người đều không thể tin được.
Ta cúi đầu nhìn bài làm của mình mới viết được một nửa, cũng hơi hoảng, không phải chứ, nàng ấy không chỉ đánh nhau giỏi, mà ngữ pháp cũng giỏi như vậy sao?
Nhưng khi bài làm được phát xuống thì mọi người mới phát hiện ra Yến Vô Song tuy viết đầy, nhưng toàn là chép đề bài, một chữ thừa cũng không viết.
Hóa ra nàng ấy còn chưa biết hết chữ, chỉ đang bắt chước viết thôi.
Mọi người cười nhạo nàng ấy một trận.
Sắc mặt tiên sinh cũng rất khó coi, đuổi nàng ấy về ngoại môn học lại từ đầu.
Ta thấy nàng ấy khá đáng yêu, nếu là ta, ta không thể nào chép hết bài thi được.
[Thiên Nguyên năm thứ 12, ngày 12 tháng 4]
Lục Vô Cữu xuống núi lịch luyện một năm, nghe nói hắn đã g.i.e.c rất nhiều yêu quái, thăng cấp rất nhanh.
Lúc gặp lại hắn, ta thấy hắn cao hơn ta cả một cái đầu.
Xuống núi lịch luyện cũng làm cho người ta cao lên sao?
Ta cũng muốn xuống núi lịch luyện, nhưng cha nói ta còn nhỏ quá, bảo ta đợi thêm hai năm nữa.
Haizz.
Tiện thể nói luôn, ta thấy Thao Thiết cuối cùng cũng đã cai sữa.
Nghe nói nó khóc rất lâu khi cai sữa, đến cả Tiểu Mi cũng cười nhạo nó, nó mới chịu cai, thật mất mặt!
[Thiên Nguyên năm thứ 12, ngày mùng 2 tháng 7]
Ta và Chu Kiến Nam đã trở thành bạn bè, ta cũng rất thích Yến Vô Song.
Nhưng tính nàng ấy hình như không tốt lắm, danh tiếng trong tông môn cũng không được tốt.
Ta phát hiện ra sư tỷ và sư muội của nàng ấy đã liên thủ bắt nạt nàng ấy, cướp đồ của nàng ấy trong bí cảnh.
Ta đã ra mặt giúp nàng ấy.
Nàng ấy ôm chầm lấy ta.
Nàng ấy chỉ trông hung dữ thôi, thực ra cũng chỉ là một đứa trẻ, lần trước ta còn thấy nàng ấy mặt mày hung dữ trốn sau cây lén ăn kẹo.
Nhưng nàng ấy không biết chữ nhiều lắm, mua phải một viên kẹo dỏm.
Nhả ra ngay lập tức, phì phì phì cả buổi.
Nàng ấy thật đáng yêu!
[Thiên Nguyên năm thứ 13, ngày 2 tháng 8]
Hôm nay ta và Lục Vô Cữu tỷ thí, m.ô.n.g chảy máu.
Ta cứ tưởng là hắn làm ta bị thương, sắc mặt hắn rất khó coi, lôi ta đi tìm Xích Hà Tử tiền bối, ta mới hiểu chuyện gì đã xảy ra.
Thật mất mặt thật mất mặt thật mất mặt!
Hu hu, ta không muốn gặp lại Lục Vô Cữu nữa!
Nếu như mẹ còn sống thì tốt rồi, sẽ không cần Xích Hà Tử tiền bối nói cho ta biết.
[Thiên Nguyên năm thứ 13, ngày 4 tháng 8]
Ta đã trả lại y phục đã giặt sạch cho Lục Vô Cữu.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp