Nàng tức đến phát điên, dứt khoát nắm một nắm hồ tiêu quệt hết lên môi mình, sau đó áp chế Lục Vô Cữu, mạnh mẽ hôn xuống.
Nụ hôn kéo dài, đến cuối cùng, đôi môi hai người đều sưng đỏ, nhất là Lục Vô Cữu, trông lại càng thê thảm hơn.
Liên Kiều hiếm khi nhìn thấy dáng vẻ này của chàng, liền ôm bụng cười ngặt nghẽo.
Lục Vô Cữu khẽ cong môi, lập tức xoay người áp chế nàng lại.
Một hồi sau, trên sườn đồi vang lên tiếng cầu xin tha thứ cùng tiếng cười lanh lảnh, còn nắm hồ tiêu dưới thân hai người sớm đã bị nghiền nát thành bùn.
[Nhật ký của Kiều Kiều]
[Tiên lịch vạn tam thiên niên, Thiên Nguyên năm thứ 6, ngày mồng bảy tháng tám, Vô Tướng Tông]
Hôm nay ta tròn sáu tuổi!
Mẹ nấu cho ta một bát mì trường thọ thật dài, còn làm rất nhiều món ngon, ta ăn đến căng cả bụng.
Cha thật đáng ghét, lại nói ta sắp béo tròn như quả cầu rồi, hừ!
Ta chạy đến hỏi mẹ, mẹ bảo ta không hề béo chút nào.
Mẹ là tốt nhất, lợi hại nhất! Sau này ta cũng muốn trở thành người giống như mẹ vậy.
Cha nói, vài ngày nữa thái tử Thiên Ngu sẽ đến.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp