Lục Vô Cữu giơ tay đậy nắp hộp lại: "Không quan trọng nữa."
"Cũng đúng, dù sao cũng đã qua rồi."
Liên Kiều gãi gãi đầu, đoán chừng chuyện bộ y phục này gợi lên không phải là chuyện vui gì, dứt khoát ôm hộp sang một bên, thậm chí còn kéo một tấm vải che lại một cách chu đáo, mắt không thấy tâm không phiền.
Nhưng hộp vừa đặt xuống, eo nàng đã bị ôm lấy, lưng bị hơi thở ấm áp bao phủ.
Lục Vô Cữu ôm nàng, ôm rất chặt.
Thị nữ bên cạnh thấy cảnh này đều cúi đầu, liếc mắt ra hiệu cho nhau lui xuống.
Liên Kiều dự cảm đêm nay sẽ không dễ dàng gì, huống chi bây giờ mới chỉ là giờ Tuất, nàng vùng vẫy: "Chàng còn chưa tắm rửa!"
Trong nháy mắt, Lục Vô Cữu thi triển thuật thanh tẩy.
"..."
Liên Kiều im lặng, nàng đảo mắt: "Không được, hôm nay ta mệt lắm rồi, hay là chúng ta chơi xúc xắc đi, xúc ra mấy điểm thì làm mấy lần, thế nào?"
Lục Vô Cữu hơi nhíu mày: "Sao đột nhiên lại nghĩ đến trò này?"
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp