Nếu không phải Liên chưởng môn đồng thời hồi lễ cho bọn họ, tặng Tuyết Liên của Kỳ Sơn Liên thị, ông ta có thể ngất xỉu ngay tại chỗ.
Bây giờ nhắc đến cái tên này, lão tông chủ vẫn còn run sợ.
Ông ta vừa kinh ngạc vừa vui mừng nghênh đón, Liên Kiều mỉm cười, tính tình rất tốt, chắp tay khom người nói: “Lâu rồi không gặp, tông chủ càng thêm khỏe mạnh minh mẫn.”
“Tiên tử quá khen.” Lão tông chủ hàn huyên vài câu rồi dẫn nàng lên chỗ ngồi.
Vài chục người có mặt nhận ra người đến đều ngây ngẩn cả người, không chỉ vì thân phận, mà còn vì dung mạo.
Từ lâu đã nghe nói ái nữ của Liên chưởng môn có dung mạo tuyệt thế, nhưng đại đa số mọi người cũng chỉ nghe nói, lúc này vừa nhìn thấy, vô cùng chấn động.
Nhưng vị Liên tiên tử này không hề có chút kiêu căng ngạo mạn, nói chuyện với ai cũng rất hòa nhã, lông mày cong cong, khiến người ta như tắm gió xuân.
Sau khi ngồi xuống, nàng nghe cũng rất chăm chú, ăn càng chăm chú hơn.
Chỉ thấy tuy nàng phong thái tao nhã, thong thả ung dung, nhưng đĩa nhân sâm quả trước mặt cứ thay hết đĩa này đến đĩa khác.
Lão tông chủ lần này không hề đau lòng chút nào, ngược lại còn sai người chọn thêm những quả ngon nhất mang lên, dù sao Liên Kiều vừa đến, sau khi biết tin, rất nhiều nhà đã nhận thiệp mời trước đó đều phái người đến.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp