Cùng Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Trúng Tình Cổ Chương 301: Chương 301

[Cập nhật lúc: 19:44 05/04/2025]

Bạn đang đọc truyện tranh Cùng Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Trúng Tình Cổ - Chương 301: Chương 301 với chất lượng hình ảnh tốt nhất tại truyenfull.nl. Nếu bạn gặp sự cố khi đọc truyện vui lòng để lại bình luận bên dưới để chúng mình sửa lỗi. Các bạn cũng có thế xem nhiều bộ truyện HOT, truyện mới khác tại truyenfull.nl bằng cách truy cập vào các danh mục truyện trên thanh menu hoặc quay trở về trang chủ. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Thanks!

Liên Kiều lại rất bình tĩnh: "Vô Song, trước kia không phải ngươi rất hận đám công tử con nhà thế gia, oán hận bọn họ cao cao tại thượng, tự cho mình là hơn người sao?”

“Nếu ta vì bản thân mà tùy tiện hy sinh người khác thì có gì khác với những kẻ ngươi oán hận, có gì khác với Đại Quốc Sư vì tư dục cá nhân mà giam cầm Thần tộc?”

“Cha ta ngày thường hay lải nhải một câu thơ, gọi là 'Dẫu biết càn khôn lớn, vẫn thương cỏ xanh', trước kia ta luôn thấy ông ấy lải nhải, giờ nghĩ lại cũng có chút đạo lý, nếu ngay cả tấm lòng đối với cỏ cây cũng không có, thì thấy càn khôn rộng lớn đến đâu cũng có ích gì? Mạng ai cũng không đáng giá hơn người khác."

Yến Vô Song nhất thời không nói nên lời, Liên Kiều lại cười nói: "Yên tâm đi, đánh không lại thì ta chạy, ngươi quên ta chạy trốn giỏi nhất rồi sao?"

Yến Vô Song không nói gì nữa, Chu Kiến Nam xưa nay cũng mềm lòng, cuối cùng ba người quyết định cùng đi.

Lúc này, một cánh tay của Dao Cơ bị ấn trên mặt đất, một thanh đao sắp c.h.é.m xuống.

Dao Cơ gần như sắp ngất đi, ngay lúc nàng ta tuyệt vọng nhắm mắt lại, thanh đao giơ cao kia đột nhiên bị đánh bay.

Ngay sau đó, một thanh kiếm mềm cuốn lấy nàng ta, nhanh chóng đưa nàng ta rút lui.

Dao Cơ nhìn thấy người tới từ xa, mừng đến rơi lệ, nhưng ngay lúc nàng ta sắp được cứu đi, đột nhiên một sợi roi sắc bén hơn móc vào mắt cá chân nàng ta, kéo nàng ta trở về.

Hai luồng linh lực giao tranh kịch liệt, chỉ trong chốc lát đã qua trăm chiêu, cuối cùng, kiếm mềm bị roi quất bay, Liên Kiều cũng ngã ra ngoài, khóe môi tràn ra một tia máu.

Chu Kiến Nam và Yến Vô Song xông lên giúp đỡ, nhưng Đại Quốc Sư chỉ khẽ giơ tay, bọn họ liền bị đánh văng ra, ngã xuống bên cạnh Liên Kiều.

Đại Quốc Sư chậm rãi bước tới, thong thả phe phẩy quạt, đột nhiên nhìn thanh kiếm trong tay Liên Kiều: "Thanh Hợp?"

Nói xong, hắn hơi ngước mắt, thanh kiếm liền bay đến tay hắn.

Đại Quốc Sư chậm rãi vuốt ve thân kiếm, ánh mắt lưu luyến: "Thanh kiếm này vẫn là do ta năm đó tạo ra, vòng một vòng , cuối cùng lại rơi vào tay ngươi, cũng coi như có duyên."

"Ngươi cuối cùng cũng chịu thừa nhận rồi!" Liên Kiều nhìn chằm chằm hắn, "Ngươi chính là vị Đại Tế Ti Thần Cung năm đó đúng không?"

"Phải thì sao, không phải thì sao?" Đại Quốc Sư không để tâm.

"Ngươi không sợ người khác biết sao?"

Liên Kiều hét lớn về phía đám tu sĩ bên ngoài, nhưng bọn họ không có phản ứng gì, lúc này nàng mới nhận ra, nơi này đã bị Đại Quốc Sư thiết lập kết giới.

Quả nhiên là tâm tư kín đáo, độc ác đến cùng cực.

 

"Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?" Lưng Liên Kiều lạnh toát.

Đại Quốc Sư không đáp, ngược lại nhìn Liên Kiều như suy tư điều gì: "Quả là một đứa trẻ thuần thiện, khó trách đứa nhỏ đó lại yêu mến ngươi."

Rồi hắn lại như không hiểu: "Đứa nhỏ đó do ta nuôi lớn, ta dạy nó đều là đế vương quyền thuật, đấu đá lẫn nhau, ba lần bảy lượt căn dặn nó đừng tự tạo điểm yếu cho mình, đừng động tình, lúc đầu nó làm rất tốt, nhưng cuối cùng vẫn động lòng với ngươi. Mẹ nó cũng vậy, cũng do ta nuôi lớn, ta chưa từng dạy nàng lừa gạt, nhưng sau khi gặp người ngoài, nàng liền một lòng muốn g.i.ế.c ta. Ngươi nói xem, đây là vì sao, chẳng lẽ con người thật sự có bản tính, dù thế nào cũng không thể thay đổi?"

"Đó là bởi vì bọn họ đều là người bình thường, gặp được người bình thường đương nhiên sẽ thay đổi, còn ngươi, là một tên quái vật đúng nghĩa."

Liên Kiều khạc nhổ vào hắn.

Đại Quốc Sư cũng không tức giận, ngược lại còn cười: "Ngươi ăn nói lỗ mãng như vậy, nếu là ngàn năm trước, sẽ bị cắt lưỡi, bất quá cha ngươi là nhân vật ta còn coi trọng trong những năm này. Cái lưỡi này tạm thời cứ để ở đó, đi theo ta."

Liên Kiều từ trong ảo cảnh đã biết người này tự phụ tự đại, nếu không cũng sẽ không bị Ly Cơ dùng một chiêu đắc thủ, trước đó nàng vẫn luôn giả vờ, lúc này đột nhiên toàn lực tấn công, mở ra một khe hở của kết giới, chạy về phía tường thành.

Nàng đã tính toán, chỉ cần động tác đủ nhanh, hoàn toàn có thể kịp quay về. Cho dù không về được, nàng thà tự sát cũng sẽ không rơi vào tay hắn.

Bị cưỡng ép mở ra một khe hở, Đại Quốc Sư quả thực không kịp trở tay, nhưng rất nhanh cũng phản ứng lại, một luồng linh lực đuổi theo, như rắn độc thè lưỡi.

Mọi chuyện xảy ra trong nháy mắt, ngay lúc Liên Kiều sắp tiến vào tường thành, luồng linh lực truy kích kia cũng quấn tới.

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp

Truyện mới