May mắn thay, sau khi chiếm mười thành của Thiên Ngu, đến Cối Kê, Thần Cung cuối cùng cũng tạm dừng, không còn động tĩnh gì nữa.
Nhưng càng yên tĩnh, càng khiến người ta khó đoán.
Giống như một thanh kiếm kề vào cổ, muốn g.i.e.c lại không g.i.e.c, càng thêm dày vò người ta, khiến người ta ngày ngày sống trong sợ hãi.
Đại quân áp sát biên giới, gia chủ Khương Thị Cối Kê - Khương Dung đã ăn không ngon, ngủ không yên, thậm chí còn nghĩ hay là cứ dâng tặng vài thành trì, còn hơn là cứ bị treo lơ lửng trên lửa như thế này.
Nhưng lời này cũng chỉ dám nghĩ thôi, tuyệt đối không thể nói ra.
Dù sao thì việc thay đổi Chưởng môn của Vô Tướng Tông cũng phải được tiến hành sớm hơn, Khương Thị bọn họ là Chưởng môn đời tiếp theo.
Nếu ngay cả Chưởng môn cũng dâng đất đai của mình, chẳng phải là làm tăng thêm nhuệ khí của người khác, diệt uy phong của mình sao?
E rằng vừa nhậm chức đã bị đuổi xuống.
Tình thế ngày càng căng thẳng, gia chủ Khương Thị càng thêm bất an.
Nếu thật sự tiếp nhận chức Chưởng môn Vô Tướng Tông, e rằng sẽ bị Lục Vô Cữu thiêu thành tro bụi ngay lập tức.
Dù sao lúc Lục Vô Cữu gặp chuyện, một trong những người hò hét g.i.e.c hắn để tránh hậu hoạn chính là Khương Thiệu.
Sau đó, người dẫn người truy đuổi Lục Vô Cữu, cũng là Khương Thiệu.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp