Dựa theo kinh nghiệm bị đánh phong phú trước đây của nàng, lần này ít nhất cũng phải quỳ một ngày một đêm, ước chừng phải chuẩn bị hai cái bồ đoàn dày.
Nhưng cha nàng luôn miệng cứng lòng mềm, đến lúc đó nàng nhỏ vài giọt nước mắt, lại nói vài lời ngon ngọt, cha nàng chắc chắn sẽ mềm lòng.
Chỉ có điều không ổn lắm chính là cơ thể của Lục Vô Cữu, lời tiên tri thật đáng sợ, nhưng hắn luôn kìm nén tu vi bị phản phệ cũng không được, vẫn phải tìm Hàn thần y hỏi xem có cách nào tốt hơn không.
Vì vậy sáng sớm hôm sau, Liên Kiều liền đến Dược Vương Cốc bám lấy Hàn thần y dò hỏi, năn nỉ ỉ ôi, cuối cùng cũng hỏi ra được một loại thuốc nghe nói có thể tạm thời phong bế linh mạch.
Nàng bỏ ra một số tiền lớn, lại lục lọi trong kho thuốc nửa ngày, mặt mày lem luốc, váy Lưu Tiên màu sương cũng bị rách, nghĩ thầm quay về nhất định phải vòi vĩnh Lục Vô Cữu một khoản lớn.
Vẫn chưa đủ, đang đi trên đường lại nhìn thấy một cây hồ tiêu, nàng lại nảy ra ý xấu, bứt một nắm định lát nữa bôi hạt tiêu lên miệng rồi hôn hắn.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp