Sau đó lại liếc nhìn mái tóc ướt đẫm mồ hôi của nàng: “Dường như lần này nàng còn phát tác mạnh hơn ta, lần trước là trong vòng mấy bước, ba bước? Vậy lần này xem ra phải gần hơn…”
Liên Kiều dứt khoát ngắt lời: “Nói bậy! Ta… Ta chỉ là vừa rồi đi hơi gấp, ra mồ hôi thôi.”
“Ồ?” Lục Vô Cữu nhướng mày, ngay sau đó cầm kiếm thản nhiên vạch ra một đường, “Nếu vậy, nàng ở gian ngoài, ta ở gian trong, một canh giờ sau nàng tự rời đi.”
Liên Kiều cẩn thận so sánh, vị trí vạch đường vừa vặn cách ba bước.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp