Đêm tối mịt mùng, Yến Vô Song tưởng là kẻ gian, định ra tay, đối phương bỗng nhiên nói: “Ngươi là cô nương bên cạnh Liên Kiều muội muội, tên là Vô Song gì đó phải không?”
Yến Vô Song nhìn không rõ, Chu Kiến Nam nâng đèn lồng lên, sau đó nhỏ giọng nhắc nhở Yến Vô Song: “Đây là nhị hoàng tử của Thiên Ngu.”
Yến Vô Song lúc này mới thu kiếm lại, sau đó khó hiểu: “Ra là ngươi, đêm hôm khuya khoắt ngươi không đến dự tiệc ở tiền điện mà chạy đến Xích Hà Phong hoang vắng này làm gì?”
Lục Khiếu giọng điệu mất kiên nhẫn: "Còn không phải là đi tìm hoàng huynh tốt của ta sao? Từ chiều sau trận tỷ thí xong hắn liền biến mất tăm, buổi tiệc tối cũng không tham gia. Mẫu hậu nói hắn chắc là cảm thấy thua mất mặt, bảo ta dẫn người đi tìm khắp nơi. Thật là phiền phức, chẳng qua chỉ thua một lần, hắn thắng nhiều năm như vậy cũng nên nhường người khác một con đường sống chứ."
Lục Khiếu vẻ mặt đầy oán khí, cực kỳ bất mãn với nhiệm vụ này.
Nhưng mẫu hậu hắn xưa nay coi trọng mặt mũi, nói nếu Lục Vô Cữu không có mặt, ngược lại sẽ khiến người ta bàn tán, nên đã ra lệnh cho hắn nhất định phải tìm hắn về trước khi buổi tiệc bắt đầu.
Hắn nào muốn thực sự đi tìm, vốn định ném việc này cho Thao Thiết bên cạnh hắn, không ngờ lần này ngay cả Thao Thiết cũng không thấy bóng dáng, hắn đành phải cầm đèn lồng lông ngông đi loanh quanh trên núi.
Nghe hắn kể đầu đuôi câu chuyện xong, Yến Vô Song trừng lớn mắt: "Ngươi nói gì? Lục Vô Cữu cũng biến mất?"
Chữ "cũng" này dùng thật tài tình.
Lục Khiếu nhanh chóng nhíu mày: "Ý ngươi là gì? Còn ai biến mất nữa, chẳng lẽ là... Liên Kiều?"
Yến Vô Song dường như bỗng nhiên hiểu ra điều gì, kinh hãi nói: "Chẳng lẽ là hoàng huynh ngươi thua trận, trong lòng không phục, đi tìm Liên Kiều trả thù?"
Lục Khiếu không hiểu rõ hoàng huynh này lắm, giọng điệu không tốt: "Ta làm sao biết được."
Yến Vô Song càng nghĩ càng thấy đúng, Chu Kiến Nam lẩm bẩm: "Không đến mức đó chứ, dù sao cũng chỉ là một trận tỷ thí thôi mà."
"Nếu là trước đây thì đương nhiên không đến mức đó, nhưng hắn đã từng tẩu hỏa nhập ma, nhỡ đâu mất khống chế thì sao?" Yến Vô Song suy đoán.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp