Cầm đôi giày trong tay, Vương Thắng Lợi thất thần trở về doanh trại.
Chỉ vài ngày sau, đơn ly hôn của tôi và Lương Khoan được phê duyệt. Tối hôm đó, tôi xách túi hành lý đến gõ cửa nhà lão Vương.
"Cô... đây là sao?" Anh nhìn tôi với vẻ bất ngờ.
"Tôi và Lương Khoan đã lấy giấy ly hôn. Tôi đến chào anh và Thạch Đầu, mai tôi sẽ về quê."
"Nhanh vậy à? Tối nay cô định ở đâu?"
"Tôi thuê một đêm ở nhà khách, sáng mai mua vé xe về. Trời tối rồi, tôi đi đây."
"Để tôi đưa cô đi."
Trên đường đến nhà khách, bất ngờ có một người đàn ông chặn tôi lại.
"Đồng chí Lý Nguyệt Nga, tôi tự giới thiệu. Tôi là Hồ Hàn Sơn, năm nay ba mươi tuổi, hiện làm trung đội trưởng dưới quyền Vương doanh trưởng. Sắp tới tôi sẽ được thăng chức, có thể cho người thân đi theo."
"Tôi chưa từng kết hôn. Tôi cảm thấy cô là một đồng chí rất tốt, tôi muốn tìm hiểu và tiến xa hơn với cô."