Cổ Đạo Thần Ký Chương 64: C64: Suối âm dương

[Cập nhật lúc: 11:20 12/04/2025]

Bạn đang đọc truyện tranh Cổ Đạo Thần Ký - Chương 64: C64: Suối âm dương với chất lượng hình ảnh tốt nhất tại truyenfull.nl. Nếu bạn gặp sự cố khi đọc truyện vui lòng để lại bình luận bên dưới để chúng mình sửa lỗi. Các bạn cũng có thế xem nhiều bộ truyện HOT, truyện mới khác tại truyenfull.nl bằng cách truy cập vào các danh mục truyện trên thanh menu hoặc quay trở về trang chủ. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Thanks!

Hồi Nguyện một lần nữa trải qua những ký ức đó, y nhớ lại tất cả.

Trong Lữ Nguyện Lâu, bộ xương hoàn chỉnh ngẩng đầu lên nhìn về phía hắc y nam nhân, y không có mắt nên không thấy được cảm xúc nhưng có một bầu không khí khó nói thành lời.

Hắc y nam nhân vừa quỳ vừa tới gần Hồi Nguyện, hai tay trân trọng chạm lên xương tay y " Ta cuối cùng cũng chờ được ngày huynh quay trở lại".

Mặc dù chỉ còn là một bộ xương nhưng Tiểu Hắc vẫn nhận ra được Hồi Nguyện một phần vì trên người y vẫn mang thần cốt cho nên xương cốt mới không bị hủy hoại, một phần vì hắn cảm nhận được mệnh cách đặc biệt của Hồi Nguyện là của chính y năm đó.

Người đó vốn nên phi thăng thành thần, cao cao tại thượng, bao người ngưỡng mộ quỳ bái, nhưng cuối cùng lại trở thành như vậy.

Bao năm qua hắn không ít lần suy nghĩ, liệu có phải thật sự do hắn mang mệnh khắc thần nên mới khiến cho Hồi Nguyện xảy ra chuyện như vậy hay không.

Mỗi lần như vậy, câu nói kia của người đó lại vang vọng trong đầu y " Không phải do ta, là do kẻ kia, thiếu chủ, ta sẽ sử dụng tốt mệnh cách của người để trả thù kẻ đó, khiến chõ hắn phải nếm mùi đau khổ của người".

" Ừm, ta trở về rồi" Hồi Nguyện lạch cạch nhấc tay rồi nhẹ nhàng xoa đầu Tiểu Hắc nay đã trở thành một người nam nhan cao lớn hơn y cả một cái đầu, trông có vẻ buồn cười nhưng hắc y nam nhân lại khóc như chú cún con, muốn ôm lấy y nhưng sợ làm y đau.

" Thiếu chủ, người đi theo ta".

Lạc Tư Thần nhìn nam nhân kia kéo bộ xương rời đi, y xem như đã hoàn thành xong ý nguyện của đầu lâu kia rồi.

Trong mắt âm dương của Lạc Tư Thần, một luồng sáng màu vàng lấp lánh phủ lên người y, nhiều gấp mấy lần hồi ở làng Đồng Môn. Y không biết thân phân của bộ xương kia là gì, nhưng xem ra hẳn là không tầm thường.


Trước khi rời đi, Hồi Nguyện nhớ ra chuyện gì, kéo tay làm Tiểu Hắc dừng lại, y đi tới chỗ Lạc Tư Thần " Cảm tạ ân tình của các hạ, chờ ta một chút, các hạ đừng đi vội, đợi ta ở đây".

Tiểu Hắc nghe ra ẩn tình, biết được người nam nhân thần bí kia đã giúp đỡ thiếu chủ, liền âm thầm ghi nhớ.

" Được" Lạc Tư Thần đáp.

Sau khi hai người kia rời đi, đám quỷ trong quán mới dám ho he.

" Ây, ngươi có nghe không, bộ xương… à không, vị kia gọi vị đó là Tiểu Hắc".

Một nữ quỷ nhịn cười đáp " Y hệt tên con chó của ta khi còn sống".

" Ngươi muốn chết à mà dám nói như vậy".

Lạc Tư Thần đi tới dò hỏi " Xin hỏi các quỷ vị, người ban nãy là vị nào vậy?".

Nam quỷ đáp " Ngươi chắc là lần đầu tới chợ quỷ số chín đúng không?"

Lạc Tư Thần đơ ra mấy giây, chợ quỷ số chín là cái quỷ gì? " Ừm, ta lần đầu tới nơi này".

Nữ quỷ nhìn nhan sắc của y thì niềm nở đáp " Người vừa nãy là Cửu U đại nhân, chủ nhân của đường luân hồi số chín".


Lạc Tư Thần lại hỏi thêm mấy câu, y liền hiểu ra.

Chợ quỷ không ở cố định một chỗ, mà là xuất hiện ngẫu nhiên ở những nơi có âm khí nặng, người đi tới đó sẽ bị lạc hay còn gọi là ma dắt ở dương gian, trừ phi có mắt âm dương, sẽ nhìn thấy được đường đi, nếu không sẽ cứ lạc mãi trong sương mù. KHÔ

Truyện mới